*



*

*

Chúc những Văn nghệ sĩ nhiều sức sáng tạo, có khá nhiều tác phẩm ý nghĩa, đóng góp vào sự cải tiến và phát triển của tỉnh nói riêng và nền Văn học nghệ thuật nước nhà nói thông thường

 Trong lúc tôi đang ngủ nhằm mai còn học tập trực tuyến. Bỗng bao gồm tiếng khóc ở chỗ nào đó, giờ đồng hồ khóc nghe thật đáng thương làm cho sao. Tôi cấp chạy thanh lịch phòng phụ huynh xem sao!

- Chuyện gì đó Bi? - Tôi hỏi.

Bạn đang xem: Mẹ tôi là bác sĩ

Ôi! Cảnh tượng đó có thể tôi không bao giờ quên được. Nước mắt, nước mũi Bi chảy như suối, nhị mắt sưng húp lên. Chị em nói:

- Đấy nhỏ thấy chưa! Khóc to lớn quá có tác dụng chị Vy tỉnh rồi đấy!

Chưa khi nào mẹ tôi lại êm ả dịu dàng đến vậy. Vì các lần Bi khóc là bà mẹ sẽ quát mắng lên rằng: “Có nín ngay không, nghịch đến lắm vào rồi hiện nay ăn vạ ai!”. Nhưng tự nhiên và thoải mái mẹ lại mang bộ áo xống của bệnh dịch viện. Tôi thấy kỳ lạ liền hỏi: 

- Sao người mẹ lại mặc áo xống của cơ sở y tế vào nửa tối ạ?

- người mẹ phải vào viện sẽ giúp bệnh nhân lây nhiễm Covid -19! nhị chị em ở trong nhà ngoan ko được trêu nhau nghe chưa. Bà bầu đi đợt này chắc cũng tương tự bố lưỡng lự chừng nào mới về. Hằng ngày, dì Mai đang sang đây chất vấn nhà cửa ráng mẹ. 

Nói mang lại đây tôi có cảm hứng như chị em sắp khóc vậy. Rồi mẹ lại kìm nén cái cảm xúc ấy nói tiếp: 

- Chị Vy ngơi nghỉ nhà hằng ngày nấu cơm, lau chùi nhà cửa sạch để giúp mẹ, tuy thế nhớ vẫn đề xuất học bài, làm bài tập rất đầy đủ và quan tâm em Bi thay bà mẹ nghe con.

Mẹ tôi sụt sùi một phút rồi nói tiếp:

- Còn em Bi phải khỏe mạnh không được khóc nhè làm nũng chị Vy, cần nghe lời chị, giúp đỡ chị thao tác nhà. Nếu em Bi làm giỏi thì lúc nào mẹ về bà mẹ sẽ download quà cho Bi. Hai người mẹ hiểu lời bà bầu nói chưa? 

- Vâng ạ! Hai người mẹ tôi đồng thanh đáp.

- Còn bây giờ hai mẹ đi ngủ đi! - mẹ nói. 

Lúc đó, bà bầu vội vã xuống bên dắt xe sản phẩm công nghệ ra. Tôi còn nghe được cả tiếng khóc của bà mẹ lúc đó, mẫu khoảnh khắc ấy tôi chỉ biết đứng tự xa nhìn bà bầu mà lần chần nói gì. Sau thời điểm mẹ đi, tôi ngừng hoạt động rồi lên tầng dỗ bé nhỏ Bi ngủ. Trong lúc ngủ, thỉnh thoảng Bi lại ngồi dậy gọi “mẹ ơi”. Phần lớn lúc kia tôi chỉ biết kéo em ở xuống rồi vỗ sống lưng cho em nhằm em ngủ tiếp. Cùng rồi, phần lớn ngày ko có cha mẹ đã đến.

Bố tôi là cỗ đội đề xuất đợt dịch trước bố đã bắt buộc ra đường đầu cùng các cô chú cán bộ đồng chí khác. Từ đó ba mẹ con tôi ở trong nhà mà không có bố. Còn người mẹ tôi tuy nhiên làm bác sĩ cơ mà lúc đó người mẹ bị ốm nặng đang không đi được. Đợt dịch này ở thức giấc tôi căng quá ban đầu xuất hiện những F0 rải rác rưởi ở các nơi nên mẹ tôi yêu cầu đi. Không chỉ vậy, người mẹ tôi còn là một bác sĩ Khoa hô hấp/lồng ngực với Khoa hồi sức cung cấp cứu.

Sáng hôm sau, lúc chuông đồng hồ đeo tay báo thức reo lên, tôi vội bật dậy ra tiến công răng và lau chùi và vệ sinh cá nhân. Như 1 thói quen mặt hàng ngày, tôi call vọng xuống nhà: “Mẹ ơi! sáng nay ăn gì ạ?”. Ngay lúc tôi nói xong xuôi từ “ạ!”, tôi sực ghi nhớ ra “Mẹ đã đi được từ ban đêm qua rồi cơ mà”. Chũm là tôi xuống bếp, mở tủ ra mang một gói mì tôm rồi đổ nước sôi vào cốc mì. Thời gian tôi đang nạp năng lượng thì Bi dậy khóc call mẹ. Tôi chạy lên gác dỗ em:

- Bi Bi. Nín đi! Chị đây!!!

- mẹ đâu chị Vy! Hu hu... - Bi vừa khóc vừa nói.

- Bi ngoan của chị! ko khóc nữa nghe lời chị ra tiến công răng rửa mặt rồi chị nấu đồ ăn sáng mang đến Bi. Bi ngoan, mẹ về bà bầu mua quà mang đến Bi. - Tôi dìu dịu dỗ dành riêng em.

Sau lúc Bi đánh răng rửa mặt ngừng thì cũng là lúc món ăn của bé được sẵn sàng xong. Kể tới đây nhân thể tôi giới thiệu luôn về Bi. Bi nhà tôi tên là Bình Minh, nhỏ xíu năm nay bố tuổi và nhỏ xíu cách tôi chín tuổi. Vậy nghĩa là trong năm này tôi vẫn 12 tuổi rồi chứ bộ. Bi nạp năng lượng sáng kết thúc thì tôi lau chùi nhà cửa ngõ còn Bi thì ngồi coi mấy chương trình phim hoạt hình trên ti vi, có lúc nó còn mỉm cười ngặt nghẽo trông đến bi tráng cười. Tôi vệ sinh nhà xong thì hướng dẫn bé xíu ghép hình, đùa đồ chơi. Trong những lúc đó tôi cũng tranh thủ học bài. Mệt dẫu vậy cũng cảm xúc vui vui. Đến khoảng chừng 9 giờ thì tôi lên phơi quần áo. Nếu lúc đầu có bà ở trong nhà thì tôi không khi nào phải làm cho mấy việc vặt này bởi vì bà và bà bầu làm nhưng hiện thời thì không! vì chưng bà buộc phải về quê để quan tâm cho em út công ty mợ, còn bà mẹ thì giờ phải ra đường đầu chống dịch. Nhìn bên phía trong cái đồ vật giặt đầy áo xống mà tôi choáng ngợp đầu óc, đôi mắt tôi hoa lên, thuộc cấp bủn rủn. Tôi lấy áo xống ra chậu rồi ban đầu gò sống lưng để mang lên tầng ba. Tôi bỗng nhiên nghĩ ra Bi đang rảnh rang cơ mà”.

- Bi! Bi ơi! - Tôi bước đầu gọi.

- Lên góp chị nào

Lần một nó “Dạ!” một tiếng rõ to, tôi đợi... Ko thấy nó lên. Tôi liên tục gọi lần nữa. Lần này nó lại bảo “Em đây ạ!”, rồi vẫn không thấy nó vác phương diện lên. Tôi ban đầu khó chịu đựng quát: 

- Bi, em gồm lên phía trên không thì bảo “cứ dạ” mà vẫn ko thấy.

Chỉ gần đầy một phút sau trái nhiên nó mở ra ngoan ngoãn rộng tôi nghĩ.

- Em đây, chị Vy bảo gì em đấy?

- Em giúp chị cùng bê chậu quần áo này lên gác với phơi cùng với chị. Tôi nói giọng ngon ngọt.

Lên cho nơi, Ôi! Sao trời nóng thế! Đã rét thì chớ lại còn nắng khổng lồ nữa! Huhu..! nhìn thời tiết như thế tôi đã ước ao vứt luôn luôn cái chậu quần áo đi rồi! tuy nhiên ngay sau đó trong đầu tôi hiện lên đông đảo lời bà mẹ nói và cầm cố là tôi và nhỏ xíu Bi vui vẻ cùng phơi quần áo. Đúng thời điểm tôi phơi xong quần áo thì tất cả ai đến và nói: “Xem ai cho này?” Tôi tức thời chạy một mạch xuống đơn vị mở cửa. Té ra là bạn dì yêu dấu của tôi cho và tay dì xách khá là nặng. Tôi kính chào dì:

- con chào dì!

- A! Dì Mai đến! - Bi nói bằng giọng thích thú.

Xem thêm:

Dì xin chào chúng tôi chấm dứt liền đặt “phịch” mấy chiếc túi xuống rồi nói:

- Đây là hồ hết thứ mà mẹ Nhung dặn dì tải cho mấy đứa dịp mẹ không có ở nhà.

Rồi dì đem từng lắp thêm ra một. Dì vừa đem đồ ra vừa nói tên từng loại và phía dẫn biện pháp dùng như vậy nào: “Đây là giết mổ băm dùng để làm nấu canh hoặc rang lên cũng được; còn đấy là rau ngót, rau xanh cải, rau muống dùng để nấu canh. Riêng rau củ muống thì luộc chứ không cần nấu cùng với thịt nhỏ đã phát âm chưa? chắn chắn nhiêu đây hai chị em ăn uống tha hồ. Nhưng hãy nhờ rằng mỗi hôm nấu vừa đủ nạp năng lượng thôi đấy”. Hai chị em tôi gật đầu đồng ý rồi dì tôi cũng về.

Đến 11h trưa, đói quá phải hai bà bầu tôi vào bếp để đun nấu ăn. Nhận thấy cái bếp gas mà tôi cảm thấy lo ngại và lo âu vô cùng, có cảm hứng như loại bếp sẵn sàng nuốt chửng tôi vậy. Hôm nay, hai người mẹ tôi sẽ ăn món cá rán với rau muống luộc. Tôi ra nhìn nhỏ cá để dưới sân giếng với góc nhìn như mong cầu cứu vớt ai đó: “Ước gì chị em và bà có tại đây thì mình dường như không phải có tác dụng mấy việc như vậy này.” 

Tôi không đúng Bi đi đem chảo đặt lên trên bếp, nhìn loại nút bật bếp mà tôi cảm xúc sờ sợ nỗ lực nào! Không tưởng tượng được.

Nhưng tôi phải nỗ lực để ko làm bà bầu phải lo lắng. Tôi bước đầu hít một khá thật sâu và bước đầu bình tĩnh trở lại, cầm cái nút rồi “cạch” một cái, một ngọn lửa “bùng” lên làm tôi giật bắn cả người. Thằng Bi chú ý tôi rồi mỉm cười lấy mỉm cười để như trêu tôi vậy. Tôi sợ bắt buộc đã quát nó:

- Cười vật gì mà cười? Em tốt thì ra đây nhưng mà làm.

- Ai cười cợt chị đâu. Em ứ đùa với chị Vy nữa - Bi nói với giọng giận dỗi.

Rồi nó tăng trưởng nhà coi ti vi. Tôi bật nhà bếp rồi bỏ dầu vào chảo như lúc trước kia mẹ đã có lần hướng dẫn tôi, tiếp nối tôi cho bé cá vào chảo. Vì đấy là lần đầu tiên tôi vào bếp vì vậy chân tay tôi luống cuống, rối bời cơ mà trên nhà bếp thì dầu mỡ chảy xệ cứ “nổ tanh tách, như con cá đang thét gào vì chưng dầu nóng” làm cho tôi sợ hãi. Tôi hại quá chạy một mạch lên nhà. Sau thời điểm lấy lại yên tâm tôi quay trở về bếp nhằm lật bé cá. Do bé cá quá to tôi chần chừ lật như thế nào. Sau đó 1 hồi loay hoay sau cuối tôi cũng lật được bé cá. Lần này nó còn bắn hơn cả lần đầu, tôi với nhỏ cá cứ như võ thuật vậy để dành loại chảo cùng bếp. Nhỏ cá thì sử dụng mỡ và dầu nhằm đấu cùng với tôi. Còn tôi thì chẳng gồm gì kế bên hai cây đũa để đánh nhau với nó. Bé cá nó đã nghĩ về tôi một cô bé không biết nấu nạp năng lượng đã cụ lại còn vụng về về. Tôi cứ nhìn chăm chắm vào bé cá và thầm nghĩ: “Tao không đại bại mày đâu và tao chưa phải là đứa băn khoăn nấu ăn”, ngay sau thời điểm tôi nghĩ chấm dứt điều đó thì tôi bị mỡ bắn vào tay. Ôi, cái xúc cảm nó vừa đau, vừa rát, lại vừa nóng. Tôi cứ luống cuống lừng chừng làm gì. Vào đầu tôi bây giờ chỉ xuất hiện hình trơn của chị em “mẹ ơi, bà mẹ mau về cùng với con, bé đói quá!”. Tôi còn nhớ các gì bà bầu dạy khi bị bỏng phải hối hả xối nước giá buốt trên vòi vĩnh nước đang chảy vào vệt thương một hồi thỉnh thoảng rồi đem thuốc quẹt vào. Tôi vội vàng chạy ra vòi vĩnh nước cùng xả nước vào tay. Ôi! cảm giác đó mới mát cùng dễ dịu làm cho sao. Sau thời điểm vết thương nhẹ nhẹ tôi lên mang thuốc bôi. Bây giờ tôi thấy đa số lời chị em dạy thiệt là đúng. Tôi cứ khóc mãi, nước đôi mắt cứ tự lăn trên nhị má. Sau thời điểm bình tĩnh lại vệ sinh nước mắt, đi xuống nhà và tắt phòng bếp để sẵn sàng luộc rau. Bi nhận thấy tôi lúc đó tròn mắt với hỏi:

- Sao mắt chị đỏ thế?

- Chắc bao gồm thứ gì bay vào mắt làm bị cay cho nên nó chảy như vậy!

Thôi! Đi xuống lấy bát, đũa để ăn cơm - Tôi nói.

Em chấp nhận đi luôn, hai mẹ đang ăn uống thì nghe tiếng: “đồng chí quản trị thành phố đi thăm và đụng viên các y bác sỹ tuyến đầu chống dịch Covid-19 tại khám đa khoa đa khoa thức giấc Bắc Ninh” tìm đến đây hai bà bầu ngước quan sát lên ti vi đúng vào khi đó bọn họ chiếu đến hình hình ảnh của mẹ, Bi nói:

- A! bệnh viện của bà bầu kìa chị Vy ơi!

- Ừ, đúng rồi bà mẹ của chúng ta kìa Bi - Tôi nói.

Không chỉ chiếu hình hình ảnh bệnh viện, ngoài ra cả bà mẹ nữa, nhìn chị em mặc bộ áo xống bảo hộ màu trắng mà còn đeo khẩu trang bí mật mít từ đầu xuống chân như này. Tôi tự hỏi: “Không biết bà bầu có bị lạnh và bao gồm thở khó không nhỉ? Mẹ đã có được ăn đầy đủ không? bà bầu có ngủ đủ giấc không?”. Cơ hội này, cô phóng viên phỏng vấn mẹ:

- Chị đi phòng dịch nỗ lực này thì ai âu yếm các cháu ở nhà? 

Mẹ tôi trả lời:

- ông xã tôi cũng đi phòng dịch như tôi. Còn ông bà thì sống xa nên những cháu tự âu yếm lẫn nhau. Tôi tin rằng hai bạn nhỏ tuổi sẽ biết cách tự chăm lo bản thân vị tôi biết các bạn ấy sẽ làm cho được như người mẹ của chúng ngay trong khi này.

Bi nhận thấy mẹ như vậy liền gọi! bà mẹ ơi...! 

Bi khôn cùng nhớ mẹ, mẹ có ghi nhớ Bi không? bà mẹ nhớ tự bảo vệ và chăm lo mình chị em nhé! thời gian này, xúc cảm trong tôi như tan vỡ oà. Lưu giữ ngày làm sao mẹ trong nhà tôi ít nghe lời bà mẹ dạy bảo, nhưng không hiểu nhiều tại sao bây giờ tôi cảm giác thương bà bầu hơn khi nào hết, tôi cố gắng kìm nén cảm giác lại để Bi ko thấy tôi khóc. Tôi trường đoản cú nhủ rằng: “Phải dũng mạnh mẽ, cố gắng không được vứt cuộc giữa chừng để chị em không phải lo lắng mà thiệt sự tin tưởng, từ bỏ hào về tôi”. Tôi biết rằng ở khu vực chống dịch khó khăn, vất vả với gian lao kia mẹ sẽ không còn phải băn khoăn lo lắng về hai mẹ tôi cơ mà dồn hết chổ chính giữa sức nhằm phục vụ, giúp sức cho bệnh dịch nhân hiện nay đang bị nhiễm Covid - 19. Về tối hôm đó, khi nằm ngủ tôi cứ nghĩ mãi: “Không biết! nguyên nhân lúc trước tôi không khi nào giúp mẹ làm việc nhà mà lại để mẹ làm một mình, đã núm lại cãi bà bầu nhiều như thế. Mẹ đi làm việc đã vất vả lại còn buộc phải về chăm lo gia đình nhưng không than vãn một lời nào. Hôm nay, từ bỏ mình thổi nấu ăn, dọn dẹp và sắp xếp nhà cửa chăm em đã thấy mệt, vất vả rồi. Tôi thấy bà mẹ thật vĩ đại. Tôi thật tự hào vì bao gồm mẹ là 1 trong bác sỹ và là 1 trong những “cô con kê mái” luôn luôn yêu mến và âu yếm cho bà mẹ tôi. Ngày đầu không tồn tại mẹ của hai chị em tôi diễn ra như nắm đấy. Tôi ngẫm phải cố gắng hơn nữa để hầu hết ngày tiếp theo sau không xảy ra như thế nữa. Vì dịch bệnh lây lan còn diễn biến phức tạp và chưa chắc chắn đến khi nào mới quay trở lại bình thường. Tôi nói với Bi rằng: “Mẹ còn sẽ ở nơi mặt trận gian nan kia, hai mẹ mình cần phải cố gắng để bà bầu không thất vọng. Lúc đó bỗng bao gồm tiếng chuông điện thoại cảm ứng thông minh vang lên “reng, reng,...” tôi lập tức nhấc máy. Alo! Ở đầu máy vị trí kia cất lên một giọng nói nhẹ nhàng: “Vy đấy con? Ở đơn vị hai bà bầu thế nào? Em Bi gồm ngoan không? có nghe lời nhỏ không?” Tôi trả lời mẹ: 

- Ở nhà hai chị em con vẫn bình thường. Em Bi cực kỳ ngoan.

- nuốm à! cầm thì người mẹ yên trung khu rồi - mẹ tôi nói.

- chị em biết không, nhỏ kể bà bầu nghe một chuyện thiệt thú vị, bây giờ con vẫn đánh vật dụng với bé cá như vậy nào...

- Ừ, nhỏ kể người mẹ nghe.

... Phần đa ngày tiếp theo sau của tôi dần dần trở nên mạch lạc không gặp trở ngại hơn ngày đầu. Qua đợt nhờn này tôi thấy tôi đã trưởng thành hơn nhiều giữa những ngày bà mẹ đi phòng dịch ship hàng Tổ quốc. Khi cuộc sống thường ngày trở lại bình thường ba bà mẹ về vẫn thấy Vy hoàn toàn khác, không hề là cô nhỏ nhắn lười nhác thao tác làm việc nhà như hồi nào. Con cảm ơn mẹ!

Đối tượng tham gia: những người mẹ gồm con trường đoản cú 0-6 tuổi mong muốn học hỏi những kỹ năng giúp con luôn khoẻ mạnh, vui vẻ, biến "bác sỹ mẹ" chăm lo cho mức độ khoẻ của con

- Khoá học hỗ trợ những bí quyết vô cùng dễ dàng và đơn giản để xử lý những vấn đề tương quan đến sức khoẻ của bé tại nhà: khi nhỏ ốm, gặp mặt vấn đề tiêu hoá,, da... Mà lại không nhờ vào thuốc chống sinh

- lợi ích sau khóa học:

Mẹ đã biết phương thức làm thay nào để:- Tăng sức khỏe cho con dễ dàng nhất- Trở thành bác sỹ dinh dưỡng của con khi nhỏ biếng ăn, lờ đờ tăng kg.- Trở thành bs hô hấp, tiêu hoá của bé khi bé ốm, ho,, cảm, sốt, tiêu chảy, táo bị cắn dở bón.- Trở thành bác sỹ da "xịn"" của nhỏ với các vấn đề về da. Và kết quả là, nhỏ sẽ thiệt là khoẻ bạo phổi mà không cần phụ thuộc vào thuốc kháng sinh.

- Yêu ước : gồm điện thoại/máy tính hoặc thứ khác, liên kết internet


Nội dung khóa học


Phần 1: Mở Đầu
video Mở Đầu (02:14)
bốn duy đúng về vấn đề sức mạnh của nhỏ (04:20)
tai hại của tự ý sử dụng kháng sinh, kháng viêm (04:32)
mức độ Đề chống Của nhỏ Đến tự Đâu? (03:38)
Phần 2: bà bầu Là chưng Sĩ bồi bổ
thực sự về vi-ta-min D? (04:29)
Sữa ngoài hơn sữa mẹ? (04:31)
Con gồm thật sự bé xương? (08:16)
bổ sung canxi cho bé (08:16)
Về vấn đề khối lượng của con - Quảng chiếc cân đi cơ mà vui sinh sống (05:15)
cách xử trí Vấn Đề Biếng Ăn Toàn Tập (05:40)
Phần 3 : bà bầu Là bác bỏ Sĩ Nhi Khoa
Khi nhỏ sổ mũi (06:41)
Khi bé bị ho (05:06)
bé sốt - tiếng sét ngang tai (05:43)
Viêm tai giữa - cực kì đơn giản (08:47)
PHẦN 4 - MẸ LÀ BÁC SĨ TIÊU HÓA
Tiêu rã - bà mẹ xử lý ngay lập tức (07:27)
táo bị cắn dở bón (08:44)
cơ chế ăn uống lúc con gầy (04:03)
PHẦN 5 - MẸ LÀ BÁC SĨ da LIỄU
vệ sinh đúng giải pháp (12:01)
Chàm, nẻ, rôm xảy, hăm tã (16:38)
PHẦN 6 - BÁC SĨ MẸ THỰC HÀNH
nghệ thuật massage bớt ho và kỹ thuật vỗ rung long đờm (08:03)

Tác giả


Nguyễn Hà
Enterprener, NLP Trainer, Speaker với Ceo Kids Home

Thạc sỹ Nguyễn Hà:

Kinh nghiệm 7 năm có tác dụng giảng viên tại đại học Ngoại yêu thương - Hà Nội. Chủ cài đặt thương hiệu chị em & bé bỏng Kids trang chủ với 10 đại lý và ship hàng gần 50.000 khách hàng. Chuyên gia 9 năm trong lĩnh vực mẹ & bé, bốn vấn hỗ trợ cho gần hơn 20.000 bà bầu và nhỏ nhắn trên khắp việt nam về vấn đề nuôi con. Sở hữu cộng đồng Làm chúng ta cùng con, không cung cấp hàng, ko quảng cáo với 30.000 thành viên. Người sáng tác cuốn Ebook tuyệt kỹ giúp nhỏ tự ngủ - mẹ nhàn tênh; bà mẹ bỉm sữa kinh doanh - tuyệt kỹ thành công và niềm hạnh phúc trọn vẹn; ebook bí quyết giúp con khoẻ mạnh
Sáng lập chữ tín mỹ phẩm Abeli và đang là CEO của IHAMI JSCNLP Trainer được cấp bệnh chỉ thế giới bởi tổ chức triển khai ABNLP Hoa Kỳ

Danh sách khóa học trong gói


khóa huấn luyện ăn dặm thật là vui
299,000đ
BIẾNG ĂN LÀ DĨ VÃNG
299,000đ
khơi nguồn sữa bà bầu
239,000đ

Đăng ký kết khóa học


Khóa Học bà mẹ Là bác Sĩ Của Con


299,000 đ6tháng
Đăng ký
*

Làm chúng ta Cùng bé - Trang member Wondermom Education

Một thành phầm Của IHAMI VIET phái nam JSC


trang chủ • Điều khoản áp dụng • chính sách riêng tứ • tất cả Khóa học
phát triển bởi Hachium