Không chỉ là một trong trong 5 con sông lớn nhất Ấn Độ, sông Hằng còn lừng danh bởi đông đảo gì diễn ra ở 2 bên bờ của dòng sông này. Đó là phong tục tập quán, là tín ngưỡng, là văn hóa riêng biệt được giữ giàng trong xuyên suốt 4000 năm.
Bạn đang xem: Sông hằng ở ấn độ
Vậy phượt sông Hằng Ấn Độ gồm có gì? Hãy dành riêng một ngày “lênh đênh” trên con thuyền cùng Vinagroup Travel tò mò những điểm đến và thưởng thức thú vị trên cái sông Hằng rất thiêng qua nội dung bài viết dưới đây nhé!
Sông Hằng - loại sông rất linh thiêng và lâu năm nhất Ấn Độ. Sông Hằng nhiều năm 2.510km xuất phát từ dãy Himalaya của Bắc Trung bộ Ấn Độ, chảy theo hướng Đông nam qua Bangladesh cùng chảy vào vịnh Bengal.
Sông Hằng tất cả lưu vực rộng 907.000km2 - khoanh vùng đông dân nhất với là nơi cung cấp nông nghiệp lớn nhất ở Ấn Độ.
Ngoài bao gồm vị trí kế hoạch về địa lý, sông Hằng còn là một “trung tâm” của các vận động tôn giáo lớn số 1 cả nước.
Những bạn Hindu - dân tộc bản địa chiếm nhiều phần trong dân sinh Ấn Độ xem sông Hằng là 1 trong những dòng sông linh thiêng, là hình tượng của thanh nữ thần Ganga - đàn bà của thần núi Himalaya.
Họ tin rằng tắm trên sông Hằng sẽ gột cọ được hầu hết tội lỗi, uống nước sông Hằng là một trong những điềm lành với hỏa thiêu trên sông Hằng tiếp đến lấy tro cốt rải xuống sông Hằng thì bọn họ sẽ ra khỏi vòng luân hồi.
Chính vì tất cả tầm đặc biệt như vậy nên mỗi ngày sông Hằng gần như đón những lượt du khách cả trong và ngoài nước gạnh thăm.
Với các người, cho tới Varanasi, đi thuyền trên sông Hằng với tận mắt chứng kiến lễ thủy táng, hỏa táng ở 2 bên bờ sông chính là trải nghiệm khó khăn quên tuyệt nhất trong đời.
Dù không tồn tại quá nhiều điểm đến chọn lựa đẹp nhưng rất đông người đổ về Varanasi vẫn rất đông nhờ không khí truyền thống điển hình của Ấn Độ được thể hiện rõ rệt tại tp này.
Đặc biệt vào vô vàn trải nghiệm, khác nước ngoài thường bị tuyệt hảo bởi lễ thủy táng, hỏa táng bạn chết làm việc sông Hằng - nét văn hóa truyền thống độc đáo, cá biệt và có lịch sử lâu lăm của Ấn Độ.
Các buổi hỏa táng được triển khai vào bất kỳ thời điểm nào trong ngày nhưng ví như có cơ hội được quan sát tận đôi mắt lễ thủy táng vào bình minh trên sông Hằng đang đáng nhớ hơn cả đấy.
Bạn có thể lên thuyền ở hai bên bờ sông Hằng hoặc book một tour đi thuyền bên trên sông Hằng tại khách hàng sạn ai đang ở để có thời cơ khám phá nét xin xắn văn hóa này nhé.
Nếu mong ước có một cảm xúc mạnh hơn, chúng ta cũng có thể trải nghiệm cảm hứng đi bè bên trên sông đến Rishikesh - một vùng nước “hung dữ” với phong cảnh thiên nhiên hoang vu và không tồn tại cư số lượng dân sinh sống.
Ngoài ra, khi du lịch trên sông Hằng các bạn còn có thời cơ nhìn thấy phần lớn chú cá heo tập bơi lội một mình hoặc theo bọn ngay bên mạn thuyền đấy. Tuy nhiên, cá heo làm việc sông Hằng đang dần trên bờ giỏi chủng bởi vì tình trạng đông đảo tại nơi đây vì vậy giả dụ không chạm mặt chúng các bạn cũng không yêu cầu quá thất vọng nhé!
50 năm kể từ ngày
Tạm biệt Đê-li với chổ chính giữa trạng đầy xích míc xen lẫn chiều chuộng cùng ức chế, tôi đi tiếp trạm sau trong chuyến nhận thấy này. Tôi nghĩ, đã call là hành hương thơm thì phải chịu chút gian khổ. Như Đường Tam Tạng vậy, phải trải qua chín chín tám mươi kiểu mẫu tai nạn. Tôi vẫn muốn nếm mùi khổ sở nên đưa ra quyết định ngồi tàu hỏa đến Varanasi. Phương châm của chuyến tới này là tôi hy vọng tắm nước sông Hằng cùng viếng thăm sân vườn Sarnath (Lộc Uyển). Từ Đê-li mang đến thành Varanasi dài 682km nhưng nên đi mất ngay gần 12 giờ đồng hồ đồng hồ.
Trên tàu, có lẽ Thượng đế an bài. Tôi ngồi cùng khoang với một thiếu phụ trung niên Ấn Độ vô cùng dịu dàng, lịch sự và trí tuệ. Bà từ anh quốc về đây với cũng đi tắm sông Hằng cơ hội này. Cử chỉ, ngữ điệu của bà khi nói chuyện đều toát ra một vẻ cao sang. Tôi đoán bà thuộc lứa tuổi trên của xóm hội Ấn Độ. Lúc biết tôi là người việt nam sống nghỉ ngơi Niu Óoc nhiều năm, bà khôn xiết tôn trọng. Bà nói con gái bà cũng lấy chồng Niu Óoc có vài công ty phần mềm ở Thung lũng Silicon, ngay sát trăm công nhân, phần nhiều là fan Ấn Độ và gồm mướn nhiều người Việt làm cho việc.
Khi tôi hỏi bà ta rằng, tại sao nước sông Hằng độc hại và dơ như vậy nhưng mà mọi bạn vẫn đổ xô cho đấy vệ sinh rửa thậm chí uống, còn cất vào chai lọ mang lại khắp nơi trên nắm giới? Bà ta điềm tĩnh, đầy đầy niềm tin nói một câu mà khiến cho đầu óc đang mờ ám của tôi bừng sáng: “Anh không thể giải thích sông Hằng từ bề mặt vật chất. Sự thánh khiết của sông Hằng nằm tại khía cạnh tinh thần, chưa hẳn vật chất”. Ôi, sao lại có một lời lý giải nhẹ như làn gió dẫu vậy làm giác ngộ sự ngờ vực phàm nai lưng trong tôi. Tôi thấy mình hèn thật sự, có vậy cơ mà không suy nghĩ được ra…
Đến ga Varanasi, vừa bước thoát khỏi toa tàu đã thấy cậu bé bỏng của khách sạn đứng ngay lập tức đúng toa để đón tôi, tài thật. Cậu nhỏ xíu tay cầm một chiếc bìa viết thương hiệu một người và ngơ ngác quan sát xung quanh. Đọc tên tôi đoán đó là một đàn ông da trắng. Trái nhiên là vậy, một ông Tây mập mạp vất vả lê bước, trên sống lưng còn địu một cha lô kếch xù lừ lừ tiến lại. Bố người ốp vào với nhau trên mẫu xe Tuktuk bé tí và lao đi.
Trời vừa tờ mờ sáng, mặt hàng quán hai bên đường dần dần tấp nập. Quan sát kỹ thấy con đường phố cũng chẳng không giống gì một số trong những nơi sống Đê-li bẩn thỉu, nhếch nhác, thậm chí kinh tởm hơn. Ông Tây kiên cố ngửi thấy mùi khó chịu thối buộc phải rút ra một điếu dung dịch xì kê nhưng không tồn tại bật lửa. Cậu bé dừng xe, chạy vào một cửa hàng mượn diêm. Ông Tây ngắm nhìn và thưởng thức người đứng vào quầy hàng cùng hỏi cậu bé, fan kia là nam giới hay cô gái hay “between”? Cậu bé ừ à một hồi chưa bao giờ nói gì vào họng rồi bật ra một câu “No English”. Thôi xong, xe đi tiếp, ông Tây phì phò điếu thuốc có vẻ khoái chí. Tôi lúc ấy mới lên tiếng: “Xem bạn ấy như ái phái mạnh ái nữ, ông có thích không?”. Ông Tây lag mình “You speak English?”. Rồi hai bạn tán chuyện tùm lum về các em đưa giới ngơi nghỉ Thái Lan. Ông Tây này fan Úc, xung quanh năm chỉ đi du lịch, ông kể đã từng có lần bị bạn chuyển giới ở đất nước thái lan “xâm phạm tình dục”. Tôi hỏi đùa, rứa lỗ nhị của cậu có “nở hoa” không? Cười đùa một hồi lâu thì nhận thấy sông Hằng và đã đến khách sạn.
Đây là 1 trong khách sạn nhỏ dại nằm bờ sông Hằng, đứng sinh hoạt ban công bạn có thể ngắm cảnh sông rất rõ ràng. Khách hàng ở đây đa số là tín đồ nước ngoài, rất nhiều Tây tía lô đùm to lớn đùm bé dại dáng trông mệt mỏi, chắc rằng họ new trở về đây từ Nê-pan. Ông đặt va-li trong phòng rồi rét lòng cách xuống, xuất hiện đi ra vài bước đã đứng bên bờ sông. Đây đó là con sông mà fan theo đạo Hindu vô cùng tin yêu vào sự thánh khiết lành mạnh được hình thành bởi vì những giọt nước từ bỏ tóc thần Shiva nhỏ dại xuống.
Tôi bước theo bậc tam cấp cho xuống tận mặt sông, mặt nước vẩn đục, rất nhiều tảng rác rảnh rỗi trôi, mặt sông cũng không rộng như bạn tưởng, rõ ràng đây không phải thuộc dòng sông để ngắm cảnh mà để cần sử dụng vào câu hỏi tâm linh. Nước sông khu vực đây bao gồm đoạn chuyển làn đường rất thần kỳ, hướng chảy đưa từ phái nam sang Bắc với chỉ tại phần Varanasi. Bờ tây của sông là Ghat kéo dài vài ki-lô-mét. Ghat là các bậc tam cấp bằng đá kéo từ bờ mang lại ven sông. Phần nhiều các Ghat là bãi tắm, và một vài là bãi hỏa táng, một số để đi mang lại đền thờ và một số dùng để phơi quần áo.
Tôi đã loay hoay coi liệu bản thân có anh dũng lao xuống vệ sinh không, vì đã thấy nhấp nhô tín đồ đến tắm. Bờ tắm phía Tây đông người hơn bởi nhiều phần các tín đồ đa số ngoảnh mặt về phía Đông khi tắm. Lão thấy một số trong những người cung kính khoát nước lên đầu trộn nước từ từ tung xuống, chúng ta còn chuyển nước lên miệng kính cẩn uống từng ngụm. Một vài người nhìn tôi dường như như chú ý một thằng ngốc, chắc hẳn họ nghĩ: “Hắn cho đây làm cho gì? Sao ko đẫm mình xuống đây?”. Tôi đang sợ hãi thì một đại trượng phu trai bản địa cách xuống, cậu ta nói giả dụ anh sợ hãi tắm ở chỗ này tôi đem thuyền đưa sang bờ Đông tắm, ở đấy không bẩn hơn. Tôi nghĩ, bản thân còn tại đây hai hôm, tạm thời gác lại chuyện tắm, tính sau.
Tôi xuất xứ đi về hướng Nam, một em nhỏ xíu bán hoa lẽo đẽo đi theo nài download hoa. Tôi nói “No”, cô bé nhỏ nói “Yes”, cứ cầm cố giằng teo một đoạn dài, tôi đánh cắp cho cô bé hai tờ 1 đô-la, cô bé xíu rời đi. Mau chóng một ông lão ốm gò quấn một cái khăn xoàn trên đầu bước thấp cách cao xua đuổi theo lão xịt ra một tràng giờ Nhật lục cà lục cục. Tôi trả lời bằng giờ đồng hồ Anh, giọng ngừng khoát, tớ không phải người Nhật, ko xem đâu. Lão già tưng hửng quăng quật đi.
Chim câu cất cánh lượn trên bầu trời, gần như chú bò thong dong rảo bước, mấy chú dê núp bên dưới bóng râm, còn những con khỉ lượn lờ tìm kiếm xem liệu có quả chuối nào đâu đây. Varanasi quả như một sân vườn thú. Chính vậy nên bước đi phải cẩn trọng, nhìn kỹ mặt khu đất để tránh không giẫm chân lên “bom”. Bầu không khí hầm hập sặc hương thơm nước đái của chủng loại vật, loại người. Mặt khu đất loang lổ rất nhiều vết phân chưa quét sạch. Một cậu thanh niên bịt kín đầu chỉ hở hai con mắt đang núm chổi quét mặt con đường như đã múa kungfu. Một trưởng lão râu tóc trắng xóa quấn bên trên đầu dòng khăn đỏ chót, quàng trên người mảnh chăn cũng đỏ chót sẽ ngồi trên bậc đá giở báo ra xem. Những phong cách thiết kế lộn xộn nhưng đủ màu sắc sắc, mọi con người đủ kiểu, mọi cá nhân một vẻ, công nhận ở đây có vẻ hiếm hoi của nó.
Buổi chiều tôi quyết định đi thăm vườn Lộc uyển, Sarnath phương pháp Varanasi 10 cây số. Sarnath là thánh địa nơi Thích Ca Mâu Ni thuyết pháp đầu tiên, bao gồm thánh tích và bảo tàng Phật giáo. Tôi gọi một dòng xe Tuktuk để đi đến đó. Bảo tàng được đảm bảo chặt chẽ, khách du lịch tham quan phải đi qua cổng an ninh. Ở đây có rất nhiều tượng phật còn lại trong thời thịnh vượng của Phật giáo và vẫn tồn tại khá tinh xảo. Trong phế tích bắt gặp Bảo tháp Dhamek cao 34 mét đầy ấn tượng, thấy tôi tim đập mạch, khu vực đây Phật đam mê Ca Mâu Ni bắt đầu bài giảng đầu tiên. Vào tầm hoàng hôn, hầu hết tín đồ gia dụng sùng đạo ngồi trên bãi cỏ bên dưới bóng râm của mẫu tháp khổng lồ, họ đối mặt với bảo tháp và im re thiền định. Liệu họ gồm nghe thấy lời thuyết pháp của Đức Phật từ thời điểm cách đó hơn 2.500 năm vẫn vọng về? chiếc gọi là phế tích thực ra đã trở thành một khu vui chơi công viên với thảm cỏ xanh rờn. Tôi thực sự khôn xiết thích chỗ đây.
Xem thêm: Viết Lại Lịch Sử Trung Hoa, Trí Thức Trung Hoa Thế Kỷ 16 Viết Về Việt Nam
Tại sao lại call nơi này là “Lộc uyển”? Tương truyền, ngày xửa ngày xưa, tất cả một vị vua say mê săn bắn hươu nai buộc phải Hươu thánh thượng mới sai bảo cho những bé hươu bốc thăm, mỗi ngày có một con phải hiến thân nhằm vua bắn giết, làm vậy để bảo đảm những con hươu khác. Bằng phương pháp này, công ty vua dễ dàng bắn được một con hươu mỗi ngày và trở về hoàng cung một bí quyết mãn nguyện. Một hôm, khi đang sẵn sàng giương cung nhắm bắn, đột nhà vua ngắm thấy bé hươu đực khí chất lung linh phi thường, mắt nhỏ hươu ngấn lệ ảm đạm bã. đơn vị vua ngạc nhiên, kìm lại cất cung thương hiệu đi và ngắm nhìn con hươu thật kỹ. Thời điểm này, con hươu đột nhiên thốt lên bởi tiếng tín đồ tâu với vua rằng bản thân là đại vương của loài hươu, vì từ bây giờ một con hươu mẫu bắt phải thăm để vua bắn chết và bé hươu đó đang có thai. Hươu chúa thượng không nỡ để con hươu dòng kia hiến mạng, vậy nên sẽ bị tiêu diệt thêm một bé hươu nhỏ xíu trong bụng. Chủ yếu vậy, nhỏ Hươu thánh thượng mới đưa ra quyết định chết cố cho hươu loại kia. Bên vua nghe xong xuôi rất cảm động và kể từ đó sai khiến không khi nào được phép săn bắn hươu trong khu vực này nữa, chính vì vậy Sarnath đang trở thành thiên con đường của chủng loại hươu, cái brand name Lộc uyển cũng trường đoản cú đấy mà lại có. Rõ một mẩu chuyện nhân văn trên khu đất Phật.
Tối nay tương đối mệt phải tôi hoãn đi coi lễ hiến tế sông Hằng mà mong đi ăn một bữa ngon lành, uống một ít rượu với nghỉ ngơi. Tôi truy tìm kiếm trên “Tripadvisor” thấy reviews nhà sản phẩm Ganga Fugi gồm có món ngon được comment nhiều điểm và quyết định đến đấy xơi một chầu đến sướng loại thân. Nhà hàng quán ăn này cũng gần khách sạn tôi ở, ở gọn trong những tòa nhà cổ kính sum sê trên một bé đường rất dị tuyệt đẹp trong thành phố cổ.
Tôi thấy cũng xấp xỉ nên đi bộ đến đấy. Bước đi trong khi trời xẩm tối, tìm mẫm một trong những con hẻm nhỏ dại ngoằn ngoèo, tuy thế cứ thót tim chú ý kỹ mặt khu đất sợ trúng “bom”, tôi thấy một ông Tây tay xách nách mang, đôi mắt đăm đăm quan sát mặt khu đất chân cách như đang nhảy điệu múa sạp để tránh phần đông đống phân khiến tôi nực cười. Đi vào một chiếc hẻm nhỏ, đột nhiên lù lù một chiếc bóng lớn tưởng phò phè trường đoản cú sau đi đến chạm vào tôi, chú ý kỹ té ra “Bò đại nhân”. Tôi đi nép giáp vào tường để chú bò đi qua những vẫn bị chũm ta cho 1 chưởng bằng quất dòng đuôi chắc chắn suýt vào chỗ hiểm của tôi. Tôi khiếp vía kinh hồn kêu lên, ông Tây đi sau cười ha hả dường như khoái dẫu vậy lại ân cần hỏi “Are you ok?”.
Đến nơi, tôi gọi một xuất cơm trắng gà nấm với hai chai bia. Ăn uống no nê chấm dứt tôi xuống đường trèo lên một xe pháo Tuktuk nhằm về khách hàng sạn. Trời tối quá không dám đi bộ, sợ hãi lại gặp mặt ông bò, tuy thế sợ gần như trái “bom” sống dưới mặt đường hơn. Nhìn bờ sông Hằng, thập thò bóng bạn lô nhô đang ngồi xổm thả “bom”. Ớn thật, quả là 1 kỳ quan khó khăn hiểu.
Xe mang đến khách sạn, tôi chưa vội lên phòng ngủ nhưng mà đi ra bậc đá ngồi đấy ngắm nhìn sông Hằng vĩ đại. Hiện thời là cơ hội tôi tĩnh lặng trong lòng để suy nghĩ sâu về Hằng Hà.
Theo tôi được biết, ở Ấn Độ, phần nhiều các tín đồ Ấn Độ giáo gồm bốn tươi vui lớn mà họ ước mơ vào đời là: Sùng kính Thần Shiva, tắm và uống nước thánh của sông Hằng, kết các bạn với các vị thánh nhân, và được sống ở thánh địa Varanasi. Sông Hằng nuôi dưỡng bạn dân hai bên bờ hầu hết dòng sữa và ngọt ngào (nghĩ về phần hồn của nó), cùng với tín ngưỡng sùng đạo, họ coi đấy là dòng sông thiêng liêng cùng thánh thiện. Họ có niềm tin rằng sông Hằng là hóa trang của thần với bao ngàn năm nay, lòng tôn thờ sông Hằng của mình bất di bất dịch.
Sự tôn thờ này nghe nói bắt nguồn từ một câu chuyện huyền thoại. Thuở xa xưa, sông Hằng cộc cằn và liên tục gây ra cộng đồng lụt, tàn phá ruộng đồng màu sắc mỡ, ám sát sinh mạng. Để cầu hy vọng được bình an, vị vua thời bấy giờ vẫn nhờ thần Shiva giúp thuần hóa sông Hằng và chế tạo ra phúc đến nhân gian. Thần Shiva cho chân núi Himalaya, xõa tóc, cho làn nước hung tợn chảy chầm chậm rì rì qua đầu với trở đề nghị hiền dịu. Nước bắt đầu tưới đuối cho các cánh đồng phía hai bên bờ sông và bạn dân có thể sinh sống thanh bình và im ổn có tác dụng ăn. Tính từ lúc đó, Ấn Độ giáo coi sông Hằng là thánh thiện, tôn cúng thần Shiva và tắm nước thánh là hai chuyển động tôn giáo bao gồm của bạn theo đạo Hindu.
Một cơn gió mát lạnh lẽo thổi vào mặt khiến tôi rùng mình, nhìn đồng hồ đeo tay đã khuya rồi, bên bờ sông vắng lặng, giờ tụng gớm lầm rầm theo gió thời gian to dịp nhỏ. Bốn duy bị đứt quãng, tôi vực lên đi vào khách sạn. Có lẽ rằng một ngày mệt mỏi mỏi, cũng có lẽ rằng nằm mặt dòng sông thần tiên bắt buộc tôi ở xuống là ngủ say sưa. Giờ đồng hồ chuông tay của một Lạt Ma ngoài đường làm tôi thức giấc, nhìn đồng hồ đã 6 giờ đồng hồ sáng. Tôi rửa mặt bước ra khỏi khách sạn định ngồi bên sông ngắm khía cạnh trời lên, cơ mà vừa cách ra ngoài đã bị một cậu bé xíu nhà thuyền bám lấy cố định đòi gửi lão đi du thuyền bên trên sông buổi sáng. Tôi trả giá hoàn thành theo cậu nhỏ nhắn đi lên thuyền. Cậu ta mới chỉ 15 tuổi thương hiệu là Ali. Ali bạn đen săn chắc mạnh, chèo thuyền thoăn thoắt. Cậu ta ý muốn tôi thiết lập cho một vài tấm khăn lụa để kiếm thêm mà lại tôi không đồng ý và nói: “Em cứ ship hàng ta mang lại tốt, khi xuống thuyền đến thêm”. Nghe vậy Ali vô cùng mừng rỡ, cậu ta vừa lèo lái vừa ra mắt cảnh tượng 2 bên bờ, đó là Ghat nhằm tắm giặt, kia là Ghat để thiêu đốt tử thi.
Giọng giờ Anh pha tiếng Ấn của cậu bé nhỏ rất khó nghe nhưng lại tôi đọc cả. Phần đông làn sương nghi chết giấc bốc lên từ mặt bờ đốt tử thi, không có tiếng gào khóc, cảnh tượng an nhiên mèo tường. Phương diện trời cơ hội ấy cũng đã ló mặt chú ý xuống, bước đầu một ngày huy hoàng của sông Hằng.
Khi thuyền đi đến một đoạn bên bờ Đông, tôi thấy tại chỗ này vắng vẻ ít người, ngay lập tức bảo Ali xẹp vào Ghat với cột thuyền lại đợi tôi tắm một chiếc để thỏa mãn nỗi lòng bấy lâu. Tuy rằng dòng nước vẫn lững lờ phần lớn rác thải với mùi khai tanh nồng nàn trên bờ tạt vào mũi. Nhưng lại chí sẽ quyết, tôi hình dung ra trước mắt thuộc dòng sữa trong sạch của chị em thần sông Hằng với nhắm mắt khiêu vũ xuống. Kỳ cục thay, khi vẫn đẫm mình dưới chiếc sông new thấy người nhẹ bỗng, thấy tim đập êm dịu, hồn lâng lâng chìm trong một tinh thần thanh thản, thoát tục, hoan hỉ. Bây giờ nhìn dòng sông thấy đẹp mắt đẽ, lộng lẫy lạ kỳ. Tôi vẫy vùng bên dưới sông, cảm giác thân thương, cảm động như thu mình trong trái tim mẹ.
Lênh đênh trên mẫu sông đang hơn hai tiếng, tôi ra ý cho Ali xoay đầu về bến. Từng tiếng đồng hồ thời trang Ali rước 40 Rupee. Tôi gửi hẳn mang đến cậu ta 200 Rupee, cậu bé nhỏ cười tít mắt. Háo hức ước ao cho ngày nhiều năm trôi mau để đêm về. Cùng đây, lão được hoà bản thân cùng sự kiện tế đêm. Lễ tế tối sông Hằng (Ganga Aarti) có lịch sử vẻ vang hơn bố nghìn năm, nó được tổ chức triển khai hàng đêm bất kỳ mưa giỏi nắng. Dù đêm nào cũng có nhưng khán đài nghi lễ vẫn chật bí mật người. Đây là 1 trong sự tôn vinh đối với dòng sông Hằng thiêng liêng, đồng thời đây cũng là một trong những nghi lễ để giao tiếp và kết nối giữa con tín đồ và thần linh.
Cốt lõi của lễ tế tối là lửa. Các thầy bái sử dụng những dụng cụ không giống nhau để diễn tả các vẻ ngoài khác nhau của ngọn lửa, tự que hương, chân nến cho tới chậu lửa. Do vì bản thân đó là “Lễ tế lửa” - Agni Pooja, hiến tế mang đến thần Shiva, thần khía cạnh trời (Surya), thần Lửa, nữ thần sông Hằng, cùng cả vũ trụ. Agni là thần Lửa trong Ấn Độ giáo, với Pooja có nghĩa là cầu nguyện và hiến tế.
Dù là khác nước ngoài hay người Ấn Độ, đều có nhiều người dự trực tiếp lễ hội này, mọi bạn đều yên ổn lặng cùng trang nghiêm, ngồi hoặc đứng trước bậc thềm sông. Dường như vô số thuyền chở khác nước ngoài trên sông Hằng, và mọi bạn đều nhìn nhắm đến nơi lễ bầy ở bờ sông. Sự kiện được thực hiện với nhịp độ đủng đỉnh rãi, hiện trường chỉ bao gồm lời ca bởi tiếng Phạn ngân dài, giai điệu an nhiên của chuông tay với bảy nam tư tế Bà La Môn con trẻ tuổi có đẳng cấp cao nhất, đang thủ thỉ khẽ hát.
Trước khi làm cho lễ, bảy vị tư tế đi xuống sông Hằng múc nước thánh, tiếp nối xếp thành mặt hàng trước bàn thờ, họ thổi pháp khí bởi ốc biển lớn để thông báo buổi lễ bắt đầu. Xuyên suốt lễ tế tối sông Hằng, các thầy tế lần lượt cần sử dụng chuông tay, đèn bảo tháp bảy tầng, pháp khí ốc biển, đèn dầu hình rắn đuôi chuông, quạt lông công, phất è và những nhạc cụ khác để cúng trời khu đất tứ phương. Tổng thể buổi lễ xướng tụng thánh ca bởi tiếng Phạn cổ để bày tỏ sự tôn nghiêm với sông Hằng. Sau khi các nghi lễ khác nhau lần lượt mở ra trên lễ đàn, những tư tế rưới nước thánh vào phần lớn lẵng hoa xung quanh, tiếp đến đổ nước sông Hằng còn sót lại trở về sông để báo cáo sự kết thúc của buổi lễ tế đêm.
Từ đầu mang đến cuối, lão đắm bản thân trong không khí lễ tế, vừa thành kính, vừa ghê ngạc. Lão đúc rút ra rằng, Ấn Độ giáo nói theo một cách khác là dung hòa tuyệt đối giữa nhì nguyên tố trái chiều là nước nước cùng lửa. Nước với lửa vừa là sức khỏe hủy diệt, vừa là sức mạnh thanh tẩy, đôi khi là sức mạnh của sản xuất hóa. Thật đáng kính nể!
Mặc dù buổi lễ đã xong xuôi nhưng bảy vị bốn tế phái nam Bà La Môn vẫn không rời đi, họ quay lại bàn thờ và sẵn sàng phân phát lương thực của thánh cho đầy đủ người. Đấy là những loại hạt như gạo, ngô, đậu, lạc, mọi fan đều chuyển tay ra đón lấy. Có không ít người đứng trước ngọn đèn dầu, hai lòng bàn tay hơ trên mối cung cấp lửa, rồi vò đầu vò tai mong phúc. Một số trong những nhặt những hoa lá trên tế lũ thả xuống sông Hằng hoặc mua phần lớn đèn thủy đăng thả xuống sông lẹo tay mong nguyện. Sau đó họ còn rước tay múc đồ uống vài ngụm ngon cơm rồi new lưu luyến ra về.
Chỉ khi chứng kiến những cảnh tượng này mới cảm nhận lấy được lòng mộ đạo tuyệt vời của tín đồ gia dụng Hindu và đạo đức xinh tươi của họ đối với truyền thống văn hóa tôn giáo đã được lưu truyền hàng vạn năm. Sự thành tín của mình thực sự đang cảm động mang đến thần linh, cảm động đến trời đất, cảm đụng đến con tim bé nhỏ bỏng của tôi.
Đêm hôm ấy, gồm có ngọn đèn trong cõi u minh của tâm hồn tôi được thắp sáng, tôi ngộ ra những điều và hoàn thành xong mình hơn. Tiện đây cũng xin đề cập nhở những bạn, khi các bạn đến đây trải nghiệm lễ tế đêm, hãy hòa mình vào đấy như một giọt nước của cái sông và mở lòng thành khẩn đón lấy toàn bộ mọi cụ thể buổi lễ, như vậy các bạn sẽ thu được hầu hết nguồn tích điện tuyệt vời. Giả dụ chỉ đứng xem như để hiểu thì cực kỳ phí, rất đáng tiếc, các bạn sẽ ra ngoài rìa hồ hết sự kỳ lạ và hữu dụng đem lại cho trọng điểm linh của bạn.
Tôi trở về phòng, trần trọc mãi ko ngủ được. Tôi khênh một chiếc ghế ra ban công ngắm nhìn và thưởng thức sông Hằng về đêm và suy xét miên man...
Người ngoại đạo khi nhắc đến Varanasi, nói đến sông Hằng hồ hết rùng mình tởm đảm. Sông Hằng trở thành đại từ nuốm cho hai từ ô nhiễm. Dòng sông bị độc hại trầm trọng, nước thải công nghiệp, phân con tín đồ con vật, xác bị tiêu diệt chưa thiêu hết, rác rưởi bập bồng trôi... Bên trên bờ thì phân tràn lan, trườn dê chó khỉ rảnh sống cùng nhỏ người, lừa lọc ăn mày khắp nơi... Những điều đó là thật, nhưng chứa đựng nơi đấy là phần hồn của một lý thuyết già cội. Dựa trên sức mạnh của nó, con bạn bao dung gật đầu mọi khiếm khuyết kể trên. Nhưng mặc dù có lập luận mang đến đâu cùng với tầm quan sát đương đại đa số thấy xích míc và cạnh tranh chấp nhận. Chỉ khi bạn cho rằng, cuộc đời là cõi tạm để bước vào một trái đất khác, sinh sống với chổ chính giữa linh chứ sá đưa ra tiền nhãn. Suy nghĩ vậy chắc chúng ta thấy yên trung ương hơn và chấp nhận hoàn cảnh vị trí đây hơn.
Nhưng với một tín đồ như tôi, lếu tạp mọi kỹ năng và kiến thức của đời thì vẫn muốn phẫu thuật để hiểu rõ sâu xa nền văn hoá sông Hằng, khám phá bí mật nằm phía đằng sau của nó. đọc được văn hoá sông Hằng như một chìa khoá xuất hiện để giải thích thế giới quan lại của Ấn Độ giáo. Cùng chỉ khi bạn hiểu được vày sao sông Hằng trở nên một mẫu sông thánh thiện, thì thời điểm đó chúng ta mới lý giải được gần như điều quái dị của xóm hội Ấn Độ.
Xuyên ngược về hàng ngàn năm trước, các bạn hỏi một tín đồ dân làm việc xứ sở này rằng loại sông này tới từ đâu? Anh ta sẽ vấn đáp một giải pháp đanh thép rằng, sông Hằng là nước trên trời đổ xuống! Trí tưởng tượng của họ là chủ nghĩa lãng mạn, kém đưa ra câu thơ Đường của Lý Bạch:
Quân bất kiến:
Hoàng Hà đưa ra thuỷ thiên thượng lai,
Bôn lưu đáo hải bất phục hồi!
Dịch nghĩa:
Anh thấy chăng:
Nước sông Hoàng Hà tan từ trên trời xuống,
Trôi ra hải dương và không quay trở lại!
Hằng hà là dòng sông thần thánh với nặng color văn hoá dân gian, vô vàn huyền thoại và thần thoại tôn giáo tùy chỉnh nên cảnh tượng quan trọng về phong tục nhân tình 2 bên bờ sông. Ngoài lịch sử một thời về thần Shiva trị thủy kể trên, còn một mẩu chuyện rất lý thú. Bao gồm một đoạn vào sử thi Ấn Độ “Ramayana” nói tới “Nguồn gốc của sông Hằng”. Mẩu truyện kể rằng vị thần Hindu vĩ đại Shiva và Uma đã giao phù hợp với nhau trong 100 năm mà không hề gián đoạn. Các thần linh tởm hoàng với tài năng “chiến đấu” bất tận của Ngài và thỉnh ước thần hãy xả tinh dịch của Ngài xuống sông Hằng. Chính vì truyền thuyết cổ xưa này mà fan dân xưa đã vấn đáp rằng: Nước sông Hằng từ trời đổ xuống. Vào cuốn sách “Mỹ học”, Phri-đrichHê-ghen từng nói khi nói đến mẩu truyện này: “Cảm giác trinh nữ của chúng ta gần như đã bị xáo trộn”.
Là một cái sông thiêng liêng, chân thành và ý nghĩa tôn giáo của sông Hằng trong Ấn Độ giáo chủ yếu thể hiện nay ở phần nhiều điểm sau:
1. Sông Hằng từ bên trên trời đổ xuống, vì vậy nó là kênh liên kết giữa nhân loại phàm trần và thiên giới, thông qua sông Hằng gồm thể tùy chỉnh thiết lập mối tương tác với những vị thần, và có thể nhận được phước lành và gia thế từ thiên giới.
2. Sông Hằng cuối cùng cũng trở nên chìm xuống âm ti dưới đáy đại dương nên nó cũng là kênh liên kết giữa thế giới phàm trần cùng âm phủ, có sức khỏe cứu chuộc fan chết. Sự chuộc tội hoàn toàn có thể nhận được bằng phương pháp thủy táng tín đồ chết hoặc thả tro của họ xuống sông Hằng. Thông qua sông Hằng, côn trùng quan hệ giao tiếp với tổ tiên hoàn toàn có thể được thiết lập.
3. Phối hợp hai điểm trên, Ấn Độ giáo tin rằng sông Hằng đồng thời tuôn rã trong ba quả đât là thiên đàng, trần thế và âm phủ, đổi thay “sứ trả của tía thế giới” (Triloka-patha-gamini) trong truyền thống Ấn Độ. Phạn ngữ Triloka là ba thế giới, Patha là con đường, Gamini là du khách, Tirtha là ngã ba điểm tiếp giáp của thế giới thần linh, người phàm tục và linh hồn người chết.
4. Ấn Độ giáo có niềm tin rằng nước rã có sức mạnh thanh lọc nhất, nó rất có thể hấp thụ bụi bẩn, rác rưởi rưởi và mang bọn chúng đi. Sức khỏe thanh tẩy của sông Hằng không những giới hạn ở đồ dùng chất, nó còn hoàn toàn có thể thanh lọc tâm linh cùng tinh thần, rửa sạch mát tội lỗi cho người tắm rửa làm việc đấy.
5. Bài toán thần Shiva dùng thiết yếu mái tóc của bản thân để mừng đón nguồn rã của sông Hằng không hẳn chỉ xẩy ra một lần nhưng nó đã với đang diễn ra đến tận ngày nay. Là 1 trong nguồn năng lượng liên tục, vận động và không thể dự đoán được, sông Hằng được nhìn nhận là biểu hiện sức mạnh của thần diệt trừ Shiva ở thiên hạ gian. Sông Hằng là 1 trong kênh kết nối trực tiếp cùng với thần Shiva. Trải qua nước sông Hằng, bạn ta hoàn toàn có thể cảm nhận, thưởng ngoạn và hấp thụ tích điện của thần Shiva.
6. Chị em thần sông Hằng bao gồm phẩm hóa học như một người bà mẹ trong Ấn Độ giáo, Ngài đồng ý mọi thứ, bao dung những thứ với tha thiết bị cho phần lớn thứ. Ngài còn được xem như là mẹ của những vị thần, cùng với thần tính vĩnh hằng.
Tôi đến rằng, trước đây, bạn Ấn Độ xưa không hiểu biết nguyên lý của vòng tuần trả nước trong khí quyển, vày đó, biết bao mẩu chuyện kỳ vĩ với mộng mơ đã làm được thêu dệt bắt buộc cho một cái sông một cách ngoạn mục như vậy đấy.
Có thể thêu dệt nhiều câu chuyện nổi giờ đồng hồ như vậy liên quan mật thiết mang đến thuyết thứ linh (Animism) của Ấn Độ giáo. Bằng cách tìm phát âm về tín ngưỡng tôn cúng sông Hằng, chúng ta có thể hiểu thêm vì sao tại sao bạn Ấn Độ thờ một cái cây, một hòn đá, bò, khỉ, con chuột và phần lớn thứ khác trong giới từ bỏ nhiên. Vào Ấn Độ giáo, chúng có thể được coi là biểu lộ của một năng lượng nhất định, hóa thân của một vị thần làm sao đó, hoặc như một cây ước dẫn đến một nhân loại khác.
Chúng ta luôn cảm thấy Ấn Độ là một giang sơn rất kỳ lạ, với nó ngoài ra không cân xứng với nền thanh lịch hiện đại. Ấn Độ giáo là tôn giáo lớn lâu đời nhất. Nó rất có thể có bắt đầu từ bốn nghìn năm trước. Thế giới quan của fan Hindu cũng dựa trên một trong những cách hiểu tương đối sơ khai về cố kỉnh giới. Điểm cốt lõi có thể được bắt tắt thành bốn điểm - vong linh là mãi sau vĩnh viễn, vạn vật đều phải sở hữu hồn, thiện ác trái báo, với luân hồi gửi kiếp. Dưới sự hướng dẫn của loại quả đât quan này, chắc chắn là sẽ có một số hành vi và hiện tượng kỳ lạ mà người ngoại đạo thiếu hiểu biết nhiều được, đứng trên ý kiến của thuyết vô thần, chúng ta sẽ đánh giá họ là những hiện tượng lạ quái dị.
Hàng nghìn năm ngọt ngào của lịch sử đã hình thành đất nước vi diệu này. Ấn Độ có thể được bộc lộ như một khu vực mà bạn ta vừa yêu, vừa ghét. Nền văn hóa tôn giáo giao quẹt phức tạp đã tạo nên một cảnh quan nhân văn đầy màu sắc, và chiếc chảy văn minh kéo dãn hàng nghìn năm đã để lại gần như chùa chiền, hoàng cung với phong cảnh nguy nga ngoạn mục. Với sự quy tụ của các chủng tộc khác nhau, va chạm vào nhau sinh sản thành ánh sáng văn hoá đặc thù ở đây. Khiến cho vùng khu đất chưa bao giờ yên tĩnh này trở đề nghị đông đúc, lộn xộn, thánh thiện và đầy màu sắc.
Tôi tựa vào ban công cứ gắng triền miên suy tưởng và thiếp đi dịp nào ko biết. Tiếng chuông tay của một kẻ hành khất lại đánh thức tôi. 10 giờ sáng ngày hôm nay phải ra sân bay trở về Hồng Kông. Tôi vẫn ghi nhớ trong tâm địa can mình dòng sông này, mảnh đất này và mọi con bạn nơi này.