"Băng Nhi, muội cảm xúc Tiêu Lang như vậy nào?” Lạc Ngọc Ly bỗng nhiên mở miệng hỏi.Thân thể Băng Nhi nằm ở trong ngực hắn tự nhiên cứng đờ, vẻ mặt đổi khác nói: “Huynh ấy là vị hôn phu của ta thật sao? Ta cảm xúc thực ko quen.”Quả nhiên là thế, Lạc Ngọc Ly nhíu mày, xem ra phiên bản thân thiệt là lộ diện đúng lúc, bởi không tâm tư nguyện vọng nha đầu này thật ko biết như thế nào mới hoàn toàn có thể nắm vào tay. Thân phận của Tiêu Lang càng không dễ, chỉ sợ nhanh quá hóa tệ, thời gian không ngóng người."Ca, huynh nói huynh thích hợp nhất người này làm muội tế*, huynh vẫn quen Tiêu Lang bao thọ rồi? Huynh lại nắm rõ con tín đồ đó bao nhiêu?” Băng Nhi nghịch tua tóc của Lạc Ngọc Ly, cúi đầu hỏi.*Muội tế: em rể"Cực kỳ lâu." tiếng phút này, trong ánh nhìn lạnh lùng của hắn hội tụ một đống xúc cảm phức tạp."Như vắt nào hồi trước ta lại không biết những huynh quen thuộc biết nhau?” Băng Nhi ngửa đầu liên tục hỏi."Khôg phải hiện tại muội vẫn biết giỏi sao.” Giọng điệu của Lạc Ngọc Ly lại bước đầu lạnh như băng."Đại ca, ta đối với huynh cũng hiểu rằng rất ít, vật gì huynh cũng ko nói cùng với ta, y như mấy thời nay huynh vẫn đi vị trí nào?” Cặp mắt sáng rực của cô gái trong bóng đêm tương tự các vày sao, giống như đối với tất cả mọi chuyện của hắn cảm giác thật hứng thú. Băng Nhi híp góc nhìn về phía Lạc Ngọc Ly, mong từ trên tín đồ hắn biết được càng nhiều, cơ mà lại phát hiện nay nam nhân này không thuận lợi nhìn thấu như vậy. Người vợ vẫn như cũ chú ý không tới tương lai của hắn, nhìn được quá khứ của hắn, cũng chứng minh thực lực của hắn bịt giấu vô cùng sâu. Bất ngờ nam tử cùng chị em sinh hoạt dưới cùng một mái hiên, đúng là một điều túng ẩn, mà chung cục hắn đang đậy giấu cô chuyện gì?"Ta. . . . . . Thiệt ra thì. . . . . ." Lạc Ngọc Ly rũ mí mắt xuống."Ta hiểu, ca nhất mực cũng là người của Lâm Lang các có đúng tuyệt không?” Băng Nhi bỗng nhiên vỗ tay cười “Bằng không làm thế nào ca lại quen thuộc biết Tiêu Lang chứ?”"Cái này. . . . . . Em đoán không sai…..” Lạc Ngọc Ly khẽ thở dài, rước cớ này thiệt sự cũng khá tốt."Khó trách ngày thường xuyên huynh luôn thần thần túng thiếu bí, thần long thấy đầu không thấy đuôi. Cũng nặng nề trách lần này đùng một cái huynh lại nói mong du tô ngoạn thủy, cố định là huynh vẫn nhờ vả Tiêu Lang làm cho ta cho tới Lâm Lang các đúng không?”"Xem như vậy đi." Lạc Ngọc Ly đắn đo nên trả lời như vậy nào, đành bắt buộc chấp nhận."Đại ca, huynh thiệt tốt.” Đầu của thanh nữ chui rúc vào trong ngực hắn, nhẹ nhàng nhưng cọ xát “Có thể biết được những chuyện này thiệt là tốt.”"Được rồi, muội hẳn là nên làm rõ phu quân tương lai của mình, hẳn là nên khám phá Tiêu Lang nhiều hơn.” Lạc Ngọc Ly một khía cạnh lạnh như băng."Ta càng muốn làm rõ huynh. Đại ca, ta không thích tùy tùy luôn thể tiện xuất giá.” Băng Nhi mím môi, nghe lời răn dạy của Lạc Ngọc Ly, môi dìu dịu cong lên."Hôn nhân đại sự, lời của mai mối, lệnh của phụ mẫu. Bây chừ chuyện thành thân vì chưng huynh trưởng định đoạt, không phải do muội. Ta thấy Tiêu Lang khôn xiết tốt.” Giọng điệu Lạc Ngọc Ly lãnh đạm quyết đoán, quan yếu nghi ngờ."Đại ca, sau khi chạm chán mặt luôn luôn miệng Tiêu Lang Tiêu Lang, dễ thường huynh ko nghĩ chúng ta đã lâu không gặp mặt mặt rồi hả? gồm phải Tiêu Lang là quan lại trên của huynh đúng xuất xắc không?”"Cái này. . . . . . Cũng coi như là vậy.” tiếng nói của Lạc Ngọc Ly bao gồm chút bất đắc dĩ."Đại ca, gồm phải huynh ấy buộc phải huynh tuyệt không? hay là huynh nghĩ mong muốn gả muội mang đến quan trên, ý muốn của các huynh là như vậy nào?” đắn đo là bị sự chăm quyền độc đoán của Lạc Ngọc Ly làm cho tức giận hay là bị hắn mãi nói đến Tiêu Lang mà bi thương bực. Băng Nhi khẽ cắm răng, lộ diện hai tay gắt gao ôm chặt thắt sống lưng xinh rất đẹp của Lạc Ngọc Ly. Thân thể hai tín đồ gắt gao dán cùng một chỗ, mà phái nữ nằm trên thân mình hắn, trợn tròn ánh mắt hắn, ko tiếng động phòng nghị.Thấy thái độ nhất quyết của Băng Nhi, trong lòng Lạc Ngọc Ly không khỏi thở dài. Hai tín đồ nhìn nhau, trong thời hạn ngắn không có lời nào nhằm nói.Nào biết, hương thơm hương đặc thù của đàn bà vây quanh đem Lạc Ngọc Ly, tương đối thở giống hệt như anh túc với theo một nhiều loại ma lực không giải pháp nào chống cự, mạnh bạo rót vào mỗi một nang lông của hắn. Đôi mắt Băng Nhi chớp chớp phòng nghị, ngóng hắn tỏ thái độ.Tình cảnh này, Lạc Ngọc Ly ko thể làm những gì khác rộng là thi triển đòn trinh sát —— giả cỗ ngủ.Bên vào Lâm Lang những Lạc Ngọc Ly tinh thông thuật dịch dung nhất, tự nhiên cũng giải cỗ ra hình ra dạng, không hề có sơ hở. Băng Nhi tại 1 bên khó tính đến cắn chặt răng, nghiến răng nghiến lợi.Nhìn bộ dáng nhắm mắt ngủ của Lạc

Bạn đang xem: Tiểu sư muội xinh đẹp

Ngọc Ly, Băng Nhi vươn tay trắng như phấn ra hy vọng cho hắn một quyền, lại nhịn không được ngón tay dìu dịu vuốt ve sầu khuôn mặt hắn. Đầu ngón tay xẹt qua lông mi, chậm rì rì lướt qua cái mũi thẳng, tạm dừng trên cái cằm hơi nhọn, hưởng thụ làn da thanh trang sáng thoáng như ngọc, khuôn phương diện như được gọt dũa không tồn tại nửa phần khuyết điểm để bới móc. Nhan sắc tuấn mĩ vô trù này quả đúng là đẹp cho đòi mạng. Trong lúc nhất thời trong tim nàng giống như nai nhỏ chạy loạn.Băng Nhi chợt nhớ tới “Sinh ly tử biệt không tồn tại gì đau khổ. Ngày tân hôn cũng không có gì vui vẻ.”Nàng ko ngờ bản thân sau khoản thời gian trọng sinh còn rất có thể sinh ra loại cảm hứng động tâm đối với nam nhân, đó là 1 trong những loại xúc cảm khổ tận cam lai.Hắn tuy nhiên còn xem chị em như muội muội, cô bé vẫn như cũ xem hắn là đại ca. Chỉ sợ là, ko kể hắn ra, trong thâm tâm rốt cuộc cũng không đồng ý được nam tử làm sao khác, cũng tuyệt đối không có khả năng tùy tiện tới bên nam nhân khác. Bất tri bất giác, giữa thiếu phụ và Lạc Ngọc Ly dường như có thứ gì đấy lặng lẽ nảy sinh…..Nhưng nghĩ mang đến Lạc Ngọc Ly bít giấu này nọ, trong tâm Băng Nhi siêu tức giận, khắp cơ thể không được từ nhiên, nhịn ko được cúi đầu cắn lên môi hắn một cái.Sau khi cắn xong, nàng lại có chút ko cam lòng.Dứt khoát để môi lên bịt lại môi hắn, tứ cánh môi quấn quanh, vuốt ve…. Sau cùng lại nhẹ nhàng cắn một cái.Sau khi Băng Nhi hả giận bắt đầu ghé vào trên bạn Lạc Ngọc Ly thoải mái dễ chịu và thoải mái cọ xát, lờ lững đi vào giấc ngủ, lại như cũ quấn chặt đem hắn, hệt như sợ hắn sẽ lén lút tách đi.Một lát sau, Lạc Ngọc Ly mở mắt, góc nhìn nhìn về phía Băng Nhi.Trên fan là thiếu phụ nằm sấp, khuôn phương diện đỏ ửng, càng tăng thêm phần quyến rũ, ánh nhìn như lửa, khá thở thanh thuần, thật sự là quá giỏi đẹp làm cho tất cả những người ta không tồn tại cách làm sao cự tuyệt.Mà bộ ngực từ từ đầy đặn của thanh nữ đang ép trên lồng ngực của hắn, làm cho cho trong tâm địa hắn tất cả một các loại rụt rịch xúc động.Khe khẽ thở lâu năm một tiếng, Lạc Ngọc Ly chuyển tay sờ sờ môi bản thân.Nha đầu này mặc dù vậy lại chủ động hôn hắn. Huynh muội vốn là tránh việc như vậy. Nhưng mà hắn ví dụ nhớ được lần trước cơ hội nha đầu này uống say, nói hắn cùng nàng không phải là huynh muội ruột, không dừng lại ở đó thề son sắt yêu cầu gả mang lại hắn, dễ thường từ dịp đó con gái đã có tâm tư tình cảm khác?
Tiếp theo trong tâm địa hắn lại khe khẽ lắc đầu, ý tưởng phát minh này thật là vướng víu lung tung.Hôm nay, hắn có chút khinh thường cải trang thành Lạc Ngọc Ly, cũng ko lén trong những khi nàng ngủ làm một số trong những việc Tiêu Lang không có cách nào làm.Hiện tại hắn hoá trang thành Lạc Ngọc Ly là tất cả ý đồ. Hắn ước ao ở ở bên cạnh nàng nói thêm vài câu xuất sắc đẹp về Tiêu Lang, kế tiếp làm mang đến nàng lờ lững tiếp nhận thân phận Tiêu Lang này.Lùi lại mà lại mưu cầu, hạ kế là cần sử dụng thân phận Lạc Ngọc Ly uy hiếp xay buộc nàng đi vào khuôn khổ, cũng là biện pháp bất đắc dĩ.Nhưng mà, kế hoạch lúc này đã trọn vẹn không phía bên trong khống chế. Nha đầu này càng ngày càng khó rứa bắt, so với tình huốn này hắn chỉ có xúc cảm cực kỳ bất đắc dĩ.Xem ra bước tiếp theo của chiến lược nên đổi khác một chút, đem thân phận Lạc Ngọc Ly nghiêm khắc trấn giữ, làm cho cho kề bên nàng ko thể mở ra nam nhân không đứng đắn. Mà lại thân phận Tiêu Lang đánh vào tư tưởng nàng. Vì thế hai bút cùng vẽ, lo gì trái tim nữ giới không để lên trên người Tiêu Lang?

Xem thêm: Đặt vé avengers end game - trung tâm chiếu phim quốc gia

Nhưng mà, hắn một thân kiêm hai vai, thật sự là bao gồm chút xúc động mong mỏi bỏ chạy, cố tình không thể không như thế, chỉ phải đi một cách tính một cách thôi. . . . . . .Trong phòng, từ bỏ lư hương thơm truyền đến hương vị long tiên, đây là lễ thiết bị hoàng tộc đưa đến thế ngoại đào nguyên."Muội nói bốn người ta đề cử đều bị đào thải?” Trong chống truyền đến các giọng nói uy nghiêm của nam giới tử."Vâng, những bị đào thải, rộng nữa còn tồn tại người bị thương.” Một thiếu nữ tử cúi phải chăng đầu, dè dặt cảnh giác trả lời, chính xác là Nguyệt Phù Dung.Nguyệt Trác ngồi trước bàn chậm rì rì lật xem sách, trên mặt vẫn tuyệt nhất một biểu cảm nghiêm túc. Hắn đó là tân chưởng môn của nắm ngoại đào nguyên."Các ngươi đều đi ra phía bên ngoài đi!" Hắn xoay người phân phó thư đồng bên cạnh."Vâng.""Như vậy người nào vượt qua?” sau thời điểm ấy tên thư đồng cao đến ngang sườn khom mỉm cười cáo lui, Nguyệt Trác hỏi"Bốn đệ tử xấu hàn, còn có một fan Tam sư công đề cử.” Nguyệt vẻ vang mím môi nói, vẻ khía cạnh ủy khuất. Tuy đường huynh luôn luôn luôn nghiêm túc, dẫu vậy lại rất kỳ bao che khuyết điểm, nàng chính là vì nguyên nhân này mới rất có thể đến rứa ngoại đào nguyên. Nguyệt vẻ vang tin tưởng phiên bản thân rất có thể ở đây tìm được đạo lý công bằng.Nguyệt Trác ngồi mặt trên, góc nhìn lướt qua danh sách trên bàn, một bên xem một mặt nói: “Vì sao lại thêm một người?”"Người này là sư thúc tổ yêu cầu.""Hả? không nghĩ là tới sư thú tổ gắng mà cũng biến thành ra phương diện tham dự.” Vẻ khía cạnh Nguyệt Trác như có chút đăm chiêu."Nhưng mà nói tới cũng khéo, Lạc Băng Nhi chũm nhưng cũng rất được sư thúc tổ coi trọng. Ta băn khoăn lo lắng nàng……” Nguyệt Phù Dung rước tài liệu của Băng Nhi ra, trong lòng ghen tỵ như lửa. Thiệt ra nàng chính là sợ Băng Nhi được sư thúc tổ thu có tác dụng đệ tử nhập thất, nhưng mà không y như hiện trên chỉ là một trong đệ từ bình thường. Một khi thay đổi đệ tử nhập thất, như vậy người vợ liền thừa nhận trở thành môn đồ truyền nhân vật dụng mười ba, cũng là sư muội của Nguyệt Trác, Nhan Ngọc, cùng Tiêu Lang rồi."Hả? Lại được sư thúc coi trọng.” Ánh đôi mắt Nguyệt Trác bỗng dưng lóe, từ từ đầu mày cau lại. Chỉ cần cái nhăn ngươi này của hắn, bầu không khí trong chống không khỏi cũng mệt mỏi theo”"Thôi, nếu đã là ý của sư thúc, ta cũng tránh việc nói cái gì.""Nhưng nhưng mà Lạc Băng Nhi này ngang ngược, nhan sắc sảo, thật không an phận.""Vậy hãy nhằm nàng năm mới tết đến đến đi học, bởi không tu dưỡng không đủ, năng lực cũng sẽ không đủ.”"Còn có. . . . . . Hiện tại ta cũng không ở Lâm Lang Các, xin chưởng môn an bày mang lại ta một việc.” Nguyệt vẻ vang mím môi, kể đến đây tự nhiên bốc lên một tia oán thù niệm. Chuyện xẩy ra ngày đó còn rành rành trước đôi mắt nàng, tuy vậy mất phương diện trước các thành viên vào Lâm Lang Các, phá hủy cục bộ hình tượng hoàn hảo mấy trong năm này nàng buồn bã xây dựng. Lạc Băng Nhi kia thật sự rất đáng giận.”"Ta biết rõ trong thâm tâm muội ko vui, lo có tác dụng chưởng giáo của muội thiệt tốt, ngày thường dạy cho đám đệ tử một chút là được rồi!""Ta mong muốn cho đám người mới kia đi học, bọn họ thiệt sự là không có người quản giáo, mà fan lên lớp trong thế nước ngoài đào viên đều vị huynh phụ trách.”"Ừ, đệ tử túng bấn lục nghệ không tinh, rộng nữa phần nhiều nhiệm vụ của Lâm Lang các đều tương quan đến quý tộc, vậy muội dạy lũ họ thế kỳ thư họa là được.""Vâng." Nguyệt phú vinh cau mày. Chuyện của đám tín đồ mới đả kích phụ nữ không nhỏ. Cách đây không lâu có mấy chưởng giáo không tận lực, khinh nhờn chức vị đắc tội bên trên đầu nàng. Thiệt sự là khiến cho nàng cực kì không cam lòng. Tuy nhiên mà đã rất có thể lên lớp, như vậy đám tín đồ mới cơ liền bắt buộc nghe lời nàng, cho nên vì thế nàng vẫn có thể quản Lạc Băng Nhi, miễn cho phái nữ cùng Tiêu Lang thừa thân cận.Mặc mặc dù lão tai quái vật công khai bày tỏ Băng Nhi đó là đệ tử ông quan sát trúng, tuy vậy lại yêu cầu mọi người giữ bí mật. Lúc này chỉ là 1 trong đệ tử bình thường, có chuyện gì về sau hãy nói.Dĩ nhiên, Nguyệt vận hên cũng muốn biểu lộ tài năng đến Lạc Băng Nhi nhìn một chút, không có chút khoa tay múa chân có tác dụng sao rất có thể đảm nhiệm sự việc ở Lâm Lang Các.Ở Lâm Lang Các, thân lại là nữ tử, càng đề xuất đa tài nhiều nghệ new được.Vì vậy, bắt đầu từ ngày trước tiên nàng đi học, phía đằng sau liền tất cả sáu nô tỳ theo phía sau, hơn thế nữa an bày không ít người mang đến nghe, vì mong muốn phô bày ra tài giỏi của bạn dạng thân, thậm chí mời đến phu tử có tư biện pháp ở chũm ngoại đào nguyên.Người mang đến trước, Nguyệt quang vinh thổi thổi nước đánh trên đầu ngón tay một chút, móng tay được giảm tỉa khôn xiết xinh đẹp, mà đàn bà đang muốn dạy đám người mới về cố gắng kỳ thư họa, chuẩn bị một lần nữa khiến cho một hình mẫu tài nữ hoàn toàn mới.Sau một thời gian lâu, tấm che vừa động, bốn đệ tử nghèo đói lục tục đến, lại chậm chạp khôg thấy bóng hình của Băng Nhi."Lạc Băng Nhi kia sao ko thấy đến? Ngày thứ nhất đã cho muộn?” sắc mặt Nguyệt vẻ vang không vui."Thật ra thì. . . . . . Lạc Băng Nhi….. Dường như đã tránh đi.” người vợ đệ tử nghèo đói rụt rè nói."Cái gì? tách đi? Sao lại nạm này?” Lông mày Nguyệt vận hên dựng trực tiếp lên, không khỏi gặm chặt răng.Bốn đệ tử nghèo nàn liếc quan sát nhau, nói: “Nghe nói chị em đi chấp hành nhiệm vụ, để tư người chúng ta trước tiên tới nơi này học tập tập, chờ sau thời điểm nàng hoàn thành nhiệm vụ vẫn trở lại.”"Chấp hành nhiệm vụ? Chẳng lẽ đo đắn học tập cũng khá là quan liêu trọng, gần như nhiệm vụ bình thường chính là tôi luyện tâm chí mà lại thôi.”"Nhưng thanh nữ là đi thi hành nhiệm vụ giang hồ, phụ nữ đã ban đầu làm nhiệm vụ trước tiên rồi.""Làm sao vừa gia nhập Lâm Lang các là hoàn toàn có thể chấp hành nhiệm vụ giang hồ? Tiêu Lang sư thúc cũng không quản sao?”"Tam sư công trong khi cũng tránh đi.""Cái gì? Tiêu Lang sư thúc cũng tách đi?"Nhất thời Nguyệt Phù Dung khó tính không nơi trút. Đáng chết, thật sự là đàn gảy tai trâu, làm cho hại thiếu nữ không công sẵn sàng nhiều như vậy.. . . . . .Khi Băng Nhi đi mang lại rừng rặm ngoài cha mươi dặm của cầm cố ngoại đào viên, nhận thấy một đám nhân mã đang đứng sẵn sống đó, tuy nhiên mà nhóm nhân mã này nhìn không giống như đội áp tiêu bình thường, giống như thật không hẳn là bạn tầm thường."Đây chưa hẳn là phòng ban thú của khoác gia hay sao?” Sau đó, Băng Nhi liếc đôi mắt một cái đã nhận ra mấy con thú gỗ, mà lại trên bạn chúng nó đang mang trong mình một số vật nặng.Nam tử mang tử y mộc mạc nội liễm đứng bên cạnh, thần thái giữa trán bất phàm, các giọng nói thanh lãnh truyền cho “Không sai, đây chính là cơ quan liêu thú của mang gia. Bởi vì Dung gia cùng Mặc gia đó là thế giao, ban ngành thú này cùng xe mộc năm kia Gia mèo Khổng Minh sinh sản ra tương tự nhau. Cơ quan thú này cũng chính vì không cần ăn cỏ uống nước do đó không cần băn khoăn lo lắng có fan hạ độc đàn nó, vậy nên ở phương diện người quan tâm liền giảm đi một ít trọng điểm tư. Không dừng lại ở đó cơ quan liêu thú có công suất tự hủy, nếu chạm mặt tình huống nguy hiểm cũng có thể đảm bảo thứ đặc biệt quan trọng sẽ không lâm vào hoàn cảnh trong tay đối phương.Nghe nói hầu như lời này, trong đôi mắt Băng Nhi thoáng qua 1 tia âm u, như có điều xem xét gật gật đầu, lại ngước mắt nhìn thoáng qua Lạc Ngọc Ly, không nghĩ là tới trách nhiệm lần này hắn lại cùng làm cho với nàng."Đúng rồi, đại ca, lần trước trong khảo hạch của fan mới có áp dụng cơ quan, có phải của mang gia tuyệt không?”"Ừ, lần trước bởi vì Nhan Ngọc cứu vớt Mặc tè thư, từ đó Mặc gia gật đầu đồng ý hàng năm sẽ hỗ trợ một ít ban ngành cạm bả cho thay ngoại đào viên.”"Vậy hội thi ngày đó, lẽ nào huynh cũng có thể có mặt?” Băng Nhi khẽ nâng mày, tươi cười."Khụ, đúng, ta sở hữu mặt nạ.""Đại ca với mặt nạ gì?" Chỉ thấy Lạc Ngọc Ly lấy một chiếc mặt nạ hồ ly tinh xinh đẹp mắt từ trong ngực ra, hai con mắt là màu đỏ xinh đẹp, Băng Nhi nhịn ko được cười cợt nói: “Mặt nạ này càng thích hợp với Tiêu Lang.”Lạc Ngọc Ly không dấu vết khẽ cau mày, giọng nói thanh nhã hờ hững “Tiêu Lang là fan đứng đầu, không yêu cầu mang mặt nạ.”"Như vậy ta mang chiếc gì?" gương mặt Băng Nhi bỗng dưng tiến gần kề về phía phái mạnh tử, toàn bộ cơ thể mang theo hương vị thanh u."Chờ muội dứt nhiệm vụ này, về bên tự bạn dạng thân muội chọn 1 cái.” Lạc Ngọc Ly nhịn ko được, ngón tay nhỏ bé dài vuốt dịu mũi Băng Nhi."Tốt, tốt!" Băng Nhi lập tức gật đầu cười.Từ lúc biết Lạc Ngọc Ly giấu diếm thực lực bản thân, người vợ liền không còn xem hắn là một tên thư sinh tay trói gà không chặt. Rộng nữa rất có thể cùng hắn ra ngoài xong xuôi nhiệm vụ của Lâm Lang Các, trong trái tim càng vui vẻ.Nhưng mà, tiếp tiếp nối từng nhóm bạn đến cũng rất nhiều, trong sân liền dần dần có vẻ chật chội.Băng Nhi không ngoài tò mò, những người này chẳng lẽ hầu hết được mời đến?
Những bạn này đông đảo là một trong những hảo thân thủ bên trên giang hồ, Dung gia đó là nhiệm vụ cấp cho tám, sao lại tập trung nhiều fan như vậy?
Nhìn thấy mấy trăm người giang hồ khí vũ bất phàm tập thích hợp một chỗ, không dừng lại ở đó Dung gia vốn cũng đã an bày kết thúc nhân mã, team ngũ bao gồm vẻ lớn tưởng mà hùng dũng.Vào giờ khắc này, vẻ mặt một phái mạnh tử trung niên gồm chút nóng ruột, fan này là quản lí sự, ông sẽ nói với cùng một lão già: “Dung nhị gia, trách nhiệm lần này cũng không phức tạp, bất quá chỉ là một chiếc nhiệm vụ cấp tám, không ngờ sau khi dán bảng thông cáo, tuy vậy lại có khá nhiều giang hồ cao thủ cho như vậy, thiệt sự là fan hơi nhiều, địa điểm này của chúng ta không cần nhiều người dân như vậy, cái này phải làm sao bây giờ?”"Trên bảng thông cáo lẽ nào không nói cụ thể điều khiếu nại sao?” Dung nhị gia cúi đầu nói."Ta không biết, nghe nói bảng thông cáo là do Dung đại thiếu hụt gia, Dung Chích phụ trách, lão gia bảo Dung đại thiếu thốn gia ra bên ngoài làm việc, không cần thiết phải suốt ngày ngốc độn vào nhà, ai biết ngài ấy lại thao tác thành loại dạng này, thật sự là thừa không xứng đáng tin.”"Đúng rồi, tè tử cơ đi khu vực nào?""Chắc là sinh sống thanh lâu, nghe nói gần đây mới mở một chiếc thanh lâu, tối quả đã quăng quật chạy đi góp vui rồi.”"Đồ háo sắc, thật là thành sự thì ít, bại sự bao gồm thừa.” Dung nhị gia nhịn không được phải chăng giọng mắng."Ai nói ta thành sự thì ít, bại sự gồm thừa? bạn dạng công tử là nghĩ việc lâu dài. Lần này ta ra phía bên ngoài thế nào cũng phải có bạn hầu hạ, dĩ nhiên càng phải nhiều nhân thủ đến sẵn sàng rồi, không ít người dân so với ít người càng giỏi hơn.”Một hồng y năm tử yêu thương nghiệt ngồi bên trên xe ngựa, một chân nhằm nằm ngang, một chân buông thỏng xuống dưới, khẽ lắc lư. Guốc mộc theo chân hắn dịp ẩn cơ hội hiện, khóe miệng sở hữu theo thú vui độc đáo, cười đến tà mị. Nhưng phía sau hắn là một trong nữ hài xinh đẹp hễ lòng người, dìu dịu xoa bả vai mang đến hắn.Sau kia hắn đứng lên, nhắm tới phía mọi tín đồ váy một cái, giọng nói mị hoặc kéo thật lâu năm “Các vị hero hảo hán, trách nhiệm của Dung gia lần này sẽ không cần không ít người dân lắm, chỉ việc hai mươi tinh anh kéo đội ngũ của bọn chúng ta, chi phí thù lao của những ngươi tuyệt vời nhất cao. Nếu không được tuyển cũng không đề nghị tức giận, Dung gia sẽ cho mỗi người ba mươi lượng mức giá đi lại.”"Ừ, đk này thiệt sự là không tồi, không nghĩ là tới đến đây cũng có thể có phí đi lại, so với các gia tộc khác xuất sắc hơn nhiều.”Một vài môn đệ giang hồ mau chóng mở miệng: “Xin hỏi phép tắc sàng chọn là gì? tâm sự nghe một chút.”Bàn tay Dung Chích dìu dịu vén gai tóc trước trán, mỉm cười nói: “Quy tắc rất 1-1 giản. Ko chạy qua phi tiêu ko cần. Thân thể ko tráng kiện không cần. Không thân thuộc địa hình Yến quốc thuộc Triệu quốc ko cần. Không tới mười tám tuổi không cần. Vượt qua năm mươi tuổi ko cần.”Nghe vậy, trải sang 1 phen xét duyệt, rất cấp tốc liền loại trừ một nửa số người.Băng Nhi trầm mặt mà lại đứng, khóe môi luôn treo niềm vui như tất cả như không, chỉ khẽ nói: “Ca, lần này huynh theo ta đến đây thiệt sự là vất vả đến huynh rồi.”"Muội là lần thứ nhất thi hành nhiệm vụ, có tín đồ đi theo sẽ xuất sắc hơn, những người khác đi ta đang lo lắng.” tiếng nói Lạc Ngọc Ly từ tốn nhạt."Ca, huynh thiệt tốt.” tiếng nói Băng Nhi vào veo.

Trần gia vốn là một trong đại gia tộc giàu có ở Tần quốc. Nếu bạn nữ nhân è gia muốn thành thân, tốt nhất định bắt buộc gả cho tất cả những người có thân phận rất cao, cơ mà nếu vô ý phụ thuộc nhầm cố gắng lực, liền bỏ đi tiền đồ của mình. Cơ mà mà ý tưởng phát minh của trằn cô cô càng thêm lâu dài, bà ta cũng tương đối nguyện ý gả phái nữ nhi của chính bản thân mình cho trần Đại công tử. Thân phận người nam nhân này sẽ không thua hoàng thân quốc thích, huống bỏ ra đám người hoàng tộc kia cũng không tồn tại của cải phú quý như trằn gia, cũng không hẳn là nhiều loại người giỏi gì. Hơn nữa trường hòa hợp biểu huynh kết duyên với biểu muội cũng chính là trường hợp thường nhìn thấy ở Tần quốc. Vì thế bà vẫn cảm giác mình là nhạc mẫu mã tương lai của è Đại công tử.Lần này, bà là nhạc mẫu tương lai tới nghênh tiếp hiền tế!Rèm xe ngựa chiến nhấc lên, thời điểm Trần cô cô thấy được Trần Đại công tử ngồi thông thường một khu vực với Băng Nhi thì nhỏ ngươi không ngoài mở lớn.Bà ngẩn ngơ. Thiếu phụ tử này thiệt sự là trên mức cho phép xinh đẹp, từ lúc xinh ra mang đến giờ bà vẫn chưa từng gặp qua người xinh rất đẹp nhưa vậy.Sau đó, ánh mắt Trần cô cô liền rét lẽo, cảm thấy bản thân giống như là chú ý thấu dòng gì, hỏi vội: “Cô nương đây là ai?” bạn nữ là vội vàng tới xem căn bệnh cho gia phụ.” è Đại công tử thoải mái và tự nhiên nói. Chỉ bằng nàng? Loại thiếu nữ tử như này làm cho sao rất có thể chữa bệnh? thiệt sự là quá trẻ tuổi.” nai lưng cô cô nheo đôi mắt lại, ánh mắt không tốt. Băng Nhi cô nương, ta tới đỡ ngươi xuốgn xe cộ ngựa.” trằn Đại công tử thanh nhã lễ độ nói. Ko cần. Băng Nhi cũng không muốn ở trước phương diện mọi người có dính líu gì tới tín đồ nam nhân này. Nếu còn trêu chọc đến hoa cây cỏ cỏ gì đấy thì ko ổn. Công tử, nếu tất cả cần gì thì có thể tìm ta.” thiếu nữ mỉm cười bao gồm lễ, đi ra khỏi xe ngựa, góc nhìn cũng không quan sát về phía đầy đủ người. Ơ a! è cô cô cười lạnh một tiếng, cùng bề mặt thật giống hệt như phủ một tầng sương lạnh, góc nhìn lập tức lòi ra một tia mỉa mai. “Nữ tử này bao giờ thì ban đầu ra ngoài hành y? thật xem bạn dạng thân thành cái gì rồi? Cư nhiên ngần ngừ tôn kính trưởng bối, ánh mắt đều mọc sau đầu rồi.”Trần Đại công tử không đồng ý thở dài, nói: “Cô cô, tín đồ tới là khách.”Không ngờ cháu mình lại bênh vực mang lại nha đầu này, è cổ cô cô nhanh chóng nói ko ra lời, mặt mũi âm trầm hồi lâu. Bà xúc cảm rất ko ổn, vô cùng không ổn!Nhưng rất cấp tốc Trần cô cô đã đưa lại tinh thần, quay đầu đi, nói đến phía rất nhiều người: “Các vị quý tộc, tối nay ta sẽ bao trọn khách hàng điếm lớn số 1 ở đây, tất cả mọi fan đều có thể vào phòng trang nhã, ngay cả thị vệ cũng có thể có phòng để nghỉ ngơi một đêm, tương lai lại tiếp tục.”Đám quý tộc dọc theo đường đi đều ko được ngơi nghỉ thật tốt, dọc con đường khách điếm cũng là có mấy phòng liền ngơi nghỉ mấy phòng. Lần này nghe nói là rất có thể ở nhã gian, mọi tín đồ đều vỗ taykhen hay, cực kỳ hài lòng đối với an bày của è cổ gia.Đi tới khách điếm, do đón gió cho Trần Đại công tử, vào phòng để 30 bàn dài bởi gỗ. Phía trên bày 48 đĩa thức ăn nguội, 68 món nóng, còn có trái cây tươi, 12 thố canh, sơn trân hải vị, đồ ăn vô cùng phong phú.Thật là xa hoa, khôn xiết xa hoa!Trần cô cô cười cợt nói với đám fan quý tộc: “Nếu mọi bạn đã tới, bởi thế liền mời mọi người tiêu dùng bữa. Lần này ta nghe được tin tức vượt muộn, cho nên trước đôi mắt chỉ bảo khách hàng điếm sẵn sàng vài món ăn 1-1 giản, chậm rãi chư vị khách hàng quý.”Ánh mắt Băng Nhi quét qua từng món, cảm xúc nếu như đụn thức ăn uống này còn bảo là solo giản, người này thông thường thật là không có cách nào để sống.Hôm nay trằn gia chẳng qua chỉ là 1 nữ quyến sinh sống góa, cũng có thể mua được mọi bàn tiệc thịnh soạn như vậy. Vào gia tộc chi tiêu không thể bảo là không lớn. Tuy thế mà dù là gia tộc nhiều có, cũng tất yêu chịu được hàng nghìn con cháu tiêu tiền như nước. Hoặc giả rất có thể chống đở 10 năm, hoặc giả rất có thể chống đở được mấy chục năm, nhưng lại mà sau này thì sao? cho nên vì thế cấm địa là khát vọng lớn nhất Trần gia mong mỏi đi vào.Vì vậy, Băng Nhi ngồi mang đến thẳng tấp, cúi đầu nhanh nhẹn nhàn rỗi thưởng thức.Sau khi sử dụng cơm xong, 1 mình Băng Nhi ngơi nghỉ trong một nhã gian. Ngoài cửa sổ tiếng gió thổi tinh tế, hương thơm hoa từ từ nhạt. Nàng dễ chịu và thoải mái khoan khoái vệ sinh rửa sạch mát sẽ, đổi một cỗ y phục dễ chịu nhẹ nhàng.Trong gương, dáng vẻ đàn bà thướt tha mềm mại, thân hình xinh đẹp, khí hóa học thanh nhã, phương diện mũi đáng yêu.Băng Nhi sờ sờ đụn mái, cũng đều có phong độ tởm trước của Ngọc Khuynh Vũ, một mỹ nhân tuyệt nhan sắc không trường tồn ở mặt ngoài, phần xinh đẹp bên phía trong chiếm phần hơn, tất cả loại phong tình, thiên trở nên vạn hóa cồn lòng người. Ngay vào lúc này, Băng Nhi hốt nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa. Vừa mới đây mặc dù có tương đối nhiều người tới kiếm tìm nàng, nhưng trong những lúc nàng ngủ ngơi, vẫn không có người nào dám cho tới quấy rầy, người nào cũng biết phụ nữ thích yên tĩnh.Trong lòng với theo nghi ngờ, Băng Nhi trường đoản cú từ xuất hiện phòng, lại thấy được khuôn mặt tráng lệ của trần cô cô đứng mặt ngoài, bên cạnh là một ma ma có vẻ như mặt hung dữ.Mặt mũi nai lưng cô cô âm trầm, một đôi mắt tam giác lòi ra khôn khéo. Từ sau thời điểm nhìn thấy Băng Nhi mở cửa, lập tức vẫn không hề chớp góc nhìn chằm chằm nàng.Một mặt khác, ánh nhìn mụ ma ma kia lạnh nhạt nhìn Băng Nhi, nói: “Băng Nhi cô nương, phu nhân đơn vị ta bao gồm lời mong mỏi nói cùng cô nương, mục đích ta tới vị trí này, hẳn là cô nương biết.”Băng Nhi nhẹ nhàng cười một tiếng, thong thả tránh thân thể. địa điểm này cho dù sao cũng chính là phòng bạn ta ném tiền ra mướn, bạn dạng thân chẳng qua chỉ với khách.Vì vậy, con gái ngồi sinh hoạt trước bàn, nâng tầm thường trà lên tự rót uống một mình.Trần cô cô mau lẹ nhíu nhíu mày. Nha đầu trước đôi mắt này quả thật là chần chừ lễ phép. Không chỉ có vậy bộ dáng bự lên thực thụ là vô cùng xinh đẹp, đó là có chút quyến rũ. Dĩ nhiên, phàm là bạn bà cảm thấy có thể quyến rũ nam giới nhân, đầy đủ là hồ ly tinh. Khó khăn trách mắt cao hơn đầu, trần Đại công tử cũng có thể coi trọng nàng tử này. Còn với phong tình lay động lòng người, liền không tồn tại mấy nam