Những câu chuyện truyền thuyết với văn bản phong phú, cốt truyện thú vị, giúp các bé có thêm kiến thức, khám phá màu sắc mới trong cuộc sống.

Bạn đang xem: Truyện truyền thuyết



*

Những câu chuyện truyền thuyết Việt Namthường bao gồm yếu tố tưởng tượng kỳảo, các nhân vật, sự khiếu nại đều liên quan đến kế hoạch sử, được truyền miệng nhắc lại,giải thích bắt đầu các cảnh quan địa phương theo quan niệm của nhân dân, phương án nghệ thuật thịnh hành của nó là khoa trương, phóng đại, mặt khác nó cũng sử.. ảo diệu như cổ tích cùng thần thoại để triển khai cho câu chuyện trở nên lôi cuốn hơn.

Có lẽ chúng ta hầu như người nào cũng quen thuộcvới những mẩu chuyện truyền thuyết việt nam nổi giờ như: đánh Tinh Thủy Tinh, Thánh Gióng, Lạc Long Quân - Âu Cơ... Mặc dù nhiên, ở nội dung bài viết này, chúng ta sẽ cùng tìm hiểu những câu chuyện khác, về các sự tích, địa danh, nhưng không hề kém phần hấp dẫn, say mê về nội dung, các mẹ có thể tham khảo nhằm giúp bé bỏng tiếp nhấn thêm nguồn kỹ năng mới và đa dạng hơn.

Ông núm ghép

Ngày xưa, ở bên dưới chân núi Hồng Lĩnh về phía Đông Nam, có một xóm bé dại gồm mấy mái ấm gia đình đánh cá. Họ luôn sống trong những tiếng gầm thét của sóng biển. Nhưng mà không may, một ngày kia, một trận bão khủng đã cuốn đi khá nhiều nhân mạng cùng thuyền mảng cùng lưới chài xuống thuỷ phủ. Hầu như người tồn tại hết mặt đường sinh nhai, đành rủ nhau ngày ngày lên núi tìm củi đem về bán sinh hoạt chợ.

Đó là nghề ít vốn nhất tuy nhiên lại là nghề nhọc mệt nhất đối với họ, vị sườn núi phía họ ở mọc dựng đứng như bức tường, mong leo núi với gánh củi bên trên vai tất yêu không đi mặt đường vòng lắt léo qua từng nào thôn xóm khác. Thành ra, rừng thì gần tuy nhiên đường thì lại quá xa. Cho nên mọi tín đồ ước làm thế nào có một tuyến đường từ xóm thẳng lên núi nhằm đi được cấp tốc chóng.


Bấy giờ đồng hồ trong xóm gồm một ông lão nhà nghèo sinh sống với vợ con vào một túp lều. Fan ta call ông là vậy Đương, là vì hễ gặp gỡ việc gì khó khăn khăn, bất kể việc của ai, ông những ra đương lấy với quyết làm kì được.

Thấy việc trèo núi nên đi đường vòng vô cùng xa, vậy Đương đến là vấn đề vô lý không còn sức. Thường hồ hết lúc thong dong rỗi, ông vẫn một mình lần mò bám đá leo cây nhằm tìm con đường đi tìm củi sát nhất.

Nhưng mọi khi đứng trước sườn núi cheo leo ông vẫn bực mình, nghĩ bụng: “Nếu không ghép đá thành lan can thì đừng gồm hòng thừa lên khỏi mấy cái dốc này!”. Ông rước ý ấy hỏi vợ. Vk ông cho là câu hỏi điên rồ. Ông hỏi thử một vài fan làng, chúng ta đều khước từ bảo:

– không được đâu nắm Đương ạ! chúng ta còn bắt buộc lo miếng ăn hàng ngày đã chứ!

Cố Đương trầm ngâm bảo họ:

– Cứ những lần phải đi “năm xóm cây đa, cha xóm cây thị” để vào vị trí lấy củi, tôi lại mong lộn tiết lên được!

Năm tuần trăng trôi qua. Nghề kiếm củi đã trở nên nghề thiết yếu của mấy gia đình đánh cá thua thảm kia. Họ vẫn yên trọng tâm với nghề nghiệp mới. Chỉ trừ tất cả cố Đương là chưa thật im tâm. Một hôm vắt bảo vợ:

– từ thời điểm ngày mai trở đi, bà gắng đi tìm kiếm củi một mình. Còn tôi, tôi sẽ tìm cách trổ một tuyến phố mới lên núi. Ngày nào tôi làm cho xong, hai vợ ck mình tha hồ nước đi củi.

Ảnh minh họa.

Người bà xã vốn biết tính ck hễ nói là làm, tuy vậy lần này thì bà rất là can ngăn:

– Ông đừng tất cả địch cùng với vua, đừng bao gồm đua cùng với trời. Già kề mồm lỗ rồi chứ còn con trẻ trai gì nữa đâu!

Nhưng nỗ lực Đương an ủi:

– Bà chớ lo! biển kia rất rộng lớn người ta cũng thừa được. Hàng Giăng Màn rất to lớn người ta cũng trèo qua. Bạt núi này thành đường thực chất không khó. Một mình tôi cũng làm được. Bà hãy chăm chỉ ít lâu. Mai cơ ta vẫn đi đốn củi gấp hai gấp tía hôm nay, lúc đó cả xóm họ sẽ sung sướng.

– Ông định ghép bao thọ thì xong?

– ko nói trước được. Một năm chưa xong xuôi thì hai, 2 năm chưa xong thì bốn. Ví như tôi bị tiêu diệt đi mà lại vẫn không làm xong thì sẽ sở hữu người khác tiếp tục…

Thế là tự hôm đó, rứa Đương ngày ngày mang một mo cơm lên núi. Ông bạt đất. Ông nhổ cây. Ông khiêng đá. Cùng ông ghép đá thành tuyến đường tam cấp hướng trực tiếp lên núi.

Công việc biết bao nặng nề! tuy vậy quả không tồn tại gì hạn chế được cái chí nhỏ chim hồng chim hộc. Ông càng làm càng khoẻ, càng nhọc càng hăng. Cứ thế trong thời hạn sáu tuần trăng, ông vẫn sớm đi về tối về như không biết mỏi là gì. Người vk không nhịn được nữa, một hôm kêu lên:

– Tội gì làm cho mình ông đầu tắt mặt tối, các bạn ông nheo nhóc rách rưới rưới như thế. Ốc có mình ốc chưa nổi lại còn có cả cọc! Đường làm cho thành thì người nào cũng đi, đâu gồm riêng mình ông. Thôi! Từ nay ông đi đâu thì đi, đừng gồm về đơn vị này làm gì nữa.

Nghe nói thế, nuốm Đương lựa lời dỗ dành vợ. Nhưng mà người lũ bà cố tình làm cho ông xã nản chí. Bà ta nhất quyết không nuôi báo cô ông nữa.

Từ đấy ông thôi ko về nhà, dựng một túp lều ngay bên chỗ mình làm việc. Hễ ghép được cho đâu ông lại dời lều mang đến đó. Thấy ông đói, những con vượn sở hữu hoa quả đến đến ông.

Thấy ông mát sức, những bé bò rừng, những con nai xẹp sừng nạy các tảng đá giúp ông. Rồi những nhỏ chim gắng nhau ca hát suốt ngày khiến cho ông quên mệt. Sau đây có mấy tín đồ trong thôn cũng tình nguyện mang lại làm với ông. Thấy thế, nuốm Đương như tăng lên sức mạnh, càng miệt mài với công việc.

Cứ như thế, sau năm lần sim có quả, cầm Đương vẫn mở được một tuyến đường truông ngắn tuyệt nhất từ xóm mình thông lên những đỉnh điểm trên hàng Hồng Lĩnh. Ông đã ghép đá thành tam cấp cho của bố dốc núi khó khăn đi nhất. Dân xã lên núi xuống núi khôn cùng tiện và từ kia họ hoàn toàn có thể trong một ngày kiếm được mấy lần củi.

Ngày nay, làm việc phía nam giới Hồng Lĩnh, chỗ ngay cạnh giới nhì huyện Nghi Xuân và Can Lộc có một chiếc truông gọi là truông Vắnhoặc hotline là truông Ghép. Cái brand name cố Đương người ta quen gọi là nạm Ghép.

Sự tích sông Cửu Long

Cửu Long có khá nhiều tên, trong đó một thương hiệu rất quen thuộc với Việt Nam cũng giống như trên quả đât là sông Công. Công, giờ Lào Thái có nghĩa là “chờ”. Tại sao lại điện thoại tư vấn sông Chờ? tất cả một sự tích lí thú đề cập ra như sau:

Vào một thời xa lắc xa lơ có hai vị thần khổng lồ. Cả hai đều phải sở hữu tấm thân vĩ đại, công sức của con người rất khoẻ, rất có thể dời núi lấp biển cả chỉ trong khoảnh khắc. Thế nhưng mỗi thần lại kiếm ăn bằng một nghề không giống nhau, do đó tính nết cũng rất khác nhau.

Một bên thường ngày len lỏi núi rừng săn bắt thú vật; còn một mặt thì ngồi một nơi làm nghề câu. Một bên tính nóng nảy cơ mà chân thật; còn một mặt thì điềm đạm tuy thế hay tính toán. Hai vị thần này chơi với nhau thân thiết. Mỗi lần bên này săn được mồi ngon hay bên đó câu được cá béo, thường đem biếu nhau hoặc mời nhau ẩm thực ăn uống vui vẻ.

Một hôm, chẳng hiểu vì sao thân hai thần lại nổ ra một cuộc tranh cãi xung đột gay go. Trong cả mấy ngày ngay tức thì chẳng ai chịu nghe ai. ở đầu cuối họ đi tìm trọng tài để nhờ phân xử. Gặp một thiên thần, cả hai bên đến trình diễn đầu đuôi. Nghe hoàn thành câu chuyện của họ, vị cục cưng bảo:

– Chuyện này thật là tương đối khó xử. Thôi, hiện giờ ta tạm giải quyết bằng phương pháp thế này. Cả nhì hãy làm một cuộc chạy đua, ai mang đến đích trước thì coi như fan đó win cuộc. Nhì vị có ưa thích chăng?

Thấy cả hai đa số gật đầu, cục cưng bèn dẫn họ mang đến một nơi cao vút làm điểm xuất phát, giao hứa rằng sau thời điểm nghe một giờ trống, 2 bên phải chạy đúng nhắm đến góc đông nam, lấy biển cả làm đích.

“Thùng” giờ trống lệnh vang lên. Nhì cặp giò khổng lồ bước đầu cất bước. Tuy thế đoạn đường mở đầu này lại đầy hiểm trở. Khắp khu vực núi non dựng đứng như bức trường thành hết lớp này đi học khác, ý muốn chạy mang đến nhanh đâu chỉ có là dễ.

Ảnh minh họa.

Thần Săn vốn thân quen leo đồi vượt dốc phải chạy miết bất kỳ trở lực. Còn Thần Câu tỏ ra rụt rè : “Dại gì leo trèo đến mệt. Ta cứ đuổi theo thế núi, tuy tất cả quanh co một chút nhưng đỡ mất công lên lên xuống xuống, đã nhọc lại lâu”. Nghĩ về sao có tác dụng vậy.

Nhưng Thần đâu có ngờ rằng trong lúc mình còn loanh quanh giữa những dãy núi trập trùng, thì kẻ địch cứ cắm cổ phóng tới, đạp bởi mọi bên, vọt qua những vực.

Chẳng bao lâu, Thần Săn đã đặt chân vào cánh đồng mênh mông và bằng phẳng. Thần bèn ngồi lại nghỉ vị quá mệt. Thần Câu men theo chân núi chạy hoài, hồi lâu thấy sốt ruột, mới bay vọt lên cao để tìm.

Khi thấy Thần Săn đã tiếp đây đích, Thần Câu rất lo, gấp đáp xuống chạy rẽ về phía tây-nam cho mau đến bờ hải dương gần nhất. Nhưng cũng muộn mất rồi. Thần Săn sau khoản thời gian xả hơi, vội làm cho một mạch cho đích với được thiên thần cồng nhận thắng cuộc.

Ngày nay tuyến phố Thần Săn chạy, đá văng khu đất lún, phát triển thành dòng sông. Loại sông này thường thẳng nhưng lại đặc biệt có không ít ghềnh thác.

Chỗ Thần Săn ngồi lại nghỉ ni là biển lớn Hồ. Còn tuyến đường mà Thần Câu chạy thì không được liên tục. Một đoạn của nó cũng thành chiếc sông, chiếc sông này chảy hiền đức từ, không nhiều ghềnh thác nhưng quan trọng có lắm khúc xung quanh co.

Vì Thần Câu cho đích chậm chạp nên dòng sông ấy cũng có tên là sông Chậm. Còn Thần Săn đến trước cần đợi chờ nên bạn ta cũng gọi con sông ấy là sông Chờ. Fan ta còn nói bởi vì Thần đi chuyên chở lại chờ đợi nên nơi ấy biến chín cửa ngõ sông như chín bé rồng, chính vì thế còn mang tên là Cửu Long.

Sự tích váy Mực

Ngày ấy, vào đời đơn vị Trần có một cụ đồ nho nghỉ ngơi xã quang Liệt thương hiệu là Chu An. Học vấn của thay sâu và rộng. Cũng bởi tiếng tăm của nạm truyền khắp những nơi đề nghị học trò xa gần mang lại học hết sức đông.

Về sau bên vua nghe tiếng, vời gắng về kinh giao cho trông nom trường Quốc tử cùng dạy thái tử học. Cố để công ty lại cho vk con rồi đi nhậm chức. Nhưng lại được hơn 1 năm đã thấy cụ chống gậy trở về. Cụ bảo mọi bạn rằng:

– Ta cấp thiết chịu được bảy thương hiệu quyền thần dối vua sợ nước!

Từ đó, fan ta thấy cụ quay lại nghề dạy dỗ học. Lần này những người đến xin “Nhập môn” đông vô kể. Cả một chiếc gò cao sinh hoạt xóm Văn đề xuất dựng thêm tía bốn căn nhà nữa bắt đầu đủ địa điểm để cất học trò. đơn vị trong làng chật ních phần lớn anh đồ dùng nho, đầy đủ mặt người kinh, fan trại. Đó là chưa kể những người ở quanh vùng hàng ngày cơm đùm cơm trắng gói trở về học tập.

Trong số học trò của cụ bao gồm hai đồng đội con vua Thủy. Nghe tiếng cố kỉnh đồ, vua Thủy cũng cho bé lên học. Ngày ngày hai đồng đội đến bờ sông trút vết thuồng luồng sinh hoạt nước rồi lên đất, nói năng, hành động không không giống gì bạn trần.

Một hôm cụ đồ sẽ chấm bài xích thì anh trưởng tràng cho kể cho thấy thêm rằng sáng sủa hôm nay, khi chưa rõ mặt người, anh có vấn đề đi chợ thị xã đến ước Bưa tình cờ dưới sông tất cả hai người đi cùng bề mặt nước tiến vào bờ:

– Đúng là hai anh em nhà ngu thầy ạ! Con thứ nhất sợ nhưng mà cũng thế đi theo. Quả nhiên họ vào đây. Thầy bảo hiện thời nên làm nuốm nào?

Ảnh minh họa.

Cụ đồ dùng gật gù đáp:

– bé cứ nhằm yên mặc họ, bé ạ! trường hợp là quỷ thần mà họ chuộng đạo thánh hiền lành thì lại càng giỏi chứ sao!

Năm ấy, vùng Thanh Đàm trời làm cho đại hạn. Trong cả từ cuối năm ngoái cho tới tháng hai năm nay không tồn tại lấy một giọt mưa. Đồng ruộng nứt nẻ. Mấy đám lúa, đám ngô cứ héo dần. Thấy mọi fan nhao nhác, thay đồ sợ hãi không kém.

Một chiều tê sau buổi học, cầm cố đồ lưu giữ hai bằng hữu chàng dại ở lại rồi bảo:

– Thầy muốn các con thương cho dân một chút.

Hai bằng hữu là bộ ngơ ngác ko nói gì. Thấy bọn họ còn giấu mình, ông cố nói:

– các con bất tất yêu cầu giấu. Thầy đã biết cả. Hiện giờ đây chỉ có những con là cứu vãn được dân sự. Những con hãy có tác dụng mưa cho họ nhờ.

Hai bạn bè đưa ánh mắt nhau, hồi lâu bảo cụ:

– Dạ, dẫu vậy hiềm vày sông hồ đều có lệnh “phong bế” cả thì lấy đâu ra nước bây giờ.

Ông cố kỉnh khẩn khoản:

– các con nghĩ về thử xem rất có thể lấy nước nơi đâu được không. Ko cứu được rất nhiều thì ta hẵng tạm cứu giúp ít vậy!

Hai đồng đội ngần ngừ hồi lâu rồi chỉ vào nghiên mực bỏ lên án thư, bảo nỗ lực đồ:

– Dạ, oách trời thì hết sức nghiêm nhưng lại lời của thầy thì siêu trọng. Chúng con xin vâng lời thầy. Chúng con sẽ sử dụng nước sinh hoạt nghiên mực này nhất thời thấm nhuần trong một vùng vậy.

Xem thêm: Xem Lịch Sử Giao Dịch Bidv Nhanh, An Toàn, Bidv Smartbanking

Cụ đồ mừng cuống chạy lại án thư bê mẫu nghiên mực phệ còn đầy mực và cả quản bút lông của chính mình thường dùng, đưa cho họ. Hai anh em đỡ lấy rồi cả ba người cùng tiến ra bờ sông. Đến vị trí họ xắn ống ống tay áo rồi tiếp đến em bưng nghiên mực, anh cố quản cây viết nhúng mực vẩy lên trời nhiều lần. Đoạn họ vứt cả nghiên lẫn cây bút xuống nước, cúi vái gắng đồ rồi thay đổi mất.

Đêm hôm ấy quả nhiên mây mù khuất tất rồi mưa một trận như trút. Cố kỉnh đồ vừa mừng vừa sợ, xuyên suốt đêm chạy ra chạy vào ko ngủ. Sáng dậy, điều mà lại ai nấy phần đông lấy có tác dụng lạ là nước chỉ lênh láng suốt mấy cánh đồng vào vùng Thanh Đàm mà thôi. Hơn thế nữa sắc nước ở đâu chỗ nấy đều đen như mực. Trận mưa đêm hôm đó quả cứu vớt được biết bao nhiêu là ruộng lúa, ruộng ngô và các hoa color khác. Dân trong vùng Thanh Đàm lại mừng thầm như xưa.

Nhưng trong lúc đó ở thiên đình, các thiên thần đa số lấy có tác dụng lạ về một trận mưa bất ngờ. Ngọc Hoàng bực tức sai một thiên thần đi bắt cho được hung thủ trị tội. Và cả hai bằng hữu đều ko thoát được ngoài lưới trời nghiêm ngặt: cả hai đầy đủ rơi đầu dưới lưỡi búa của thần Sét.

Xác của họ hiện khuôn mẫu là hai nhỏ thuồng luồng tuy nhiên đầu một vị trí mình một nẻo, dạt vào gậm cầu Bưu. Cầm đồ nghe tin hết sức thương xót. Chũm khóc và rứa bắt tất cả học trò chuyển đám chôn hai nhỏ thuồng luồng. Khăn áo hôm ấy trắng phau cả một bờ sông. Xác hai con vật được an táng một giải pháp tử tế ở trên cầu và cũng đắp thành mộc nhĩ như tuyển mộ của người.

Cái nghiên mực của núm đồ Chu An sau đó trôi về xã Quỳnh Đô làm cho đen toàn quốc cái váy đầm ấy, thời nay người ta vẫn quen gọi là váy Mực. Còn quản cây bút thì trôi về xóm Tó cho nên vì thế cho nên cụ già thường truyền đi nhờ vậy làng Tó tức thôn Tả Thanh Oai hiện nay mời có lắm người học hành đỗ đạt. Còn chỗ ngôi chiêu tập hai bạn bè thuồng luồng tiếp nối người ta lập miếu thờ thời nay còn mang tên là miếu Gàn.

Sự tích núi Tản Viên

Ngày xưa, có một fan tiều phu nghèo, hàng ngày từ sáng tinh mơ đã bắt buộc vác búa vào rừng đốn củi. Mọi lần anh thường xuyên chặt cây khô ở bìa rừng, được nặng gánh thì gánh về, nhưng lại lần này anh định chặt thêm 1 cây mộc cứng để mang về chống túp lều tranh yêu cầu phải đi vào sâu trong rừng.

Đang đi, anh đột nghe gồm tiếng trẻ khóc. Bạn tiều phu đứng lại nghe xem giờ khóc ấy chỗ nào đưa lại thì thấy sống phía trước mặt, dưới một lùm cây to có một bé dê rừng rất lớn đang lấy chân trước bới một gò cỏ khô, giờ khóc trẻ ở lô cỏ đó gửi ra.

Người tiều phu rón nhón nhén nấp sau một cội cây lớn ở sát rình xem bé dê làm cho gì. Loài vật bới lô cỏ siêu nhẹ nhàng, lộ dần dần ra một đứa con trẻ còn đỏ hỏn, bụ bẫm, rồi nó nằm xuống mang đến đứa trẻ con bú.

Đứa trẻ con rít lấy rít để bầu sữa căng. Sau một lúc, nhỏ dê dứng dậy liếm mớ tóc lờm xờm của đứa trẻ rồi chạy đi. Con dê vừa đi khỏi thì một đàn chim bay đến, phủ đều cỏ khô lên trên người đứa bé, chỉ trong chớp đôi mắt lại cất cánh vù cả đi. Tín đồ tiều phu lầm bầm một mình: “Số mệnh đứa trẻ này thiệt kỳ lạ”.

Anh đến bới đống cỏ khô thì thấy là một bé xíu trai. Nhìn đứa trẻ con tội nghiệp buộc phải anh ta bế lên đem về nhà nuôi. Đứa bé xíu rất giường lớn, bạn tiều phu chăm nom đứa trẻ em như thiết yếu con mình đẻ ra. Tin là đứa trẻ con có một số mệnh kỳ lạ, anh đặt tên mang lại nó là Kỳ.

Lớn lên, Kỳ cực kỳ khoẻ mạnh, ngày ngày Kỳ vác búa theo cha nuôi vào rừng đốn củi. Một hôm, Kỳ chặt một cây phệ đến hai bạn ôm, chặt từ sáng sủa tinh mơ mang lại nhá nhem buổi tối mà vẫn không xong, buộc phải đành bỏ lỡ ra về. Sáng sủa hôm sau, cho gốc cây định chặt tiếp thì anh hết sức ngạc nhiên: chiếc cây khủng chặt dở hôm qua bây giờ lại tức thời ruột, ngay tắp lự vỏ như chưa xuất hiện một lốt búa nào đụng đến.

Thấy thế, Kỳ không ngả lòng, anh lại giáng các nhát búa thật mạnh tay vào chỗ thân cây vẫn chặt hôm trước. Tuy anh gắng hết sức nhưng mang lại nhá nhem tối mà vẫn chưa hạ chấm dứt cây.

Ảnh minh họa.

Sáng sớm hôm sau, Kỳ lại vác búa vào rừng định tiếp tục các bước còn đang bỏ dở thì anh lại thấy dấu chặt hôm trước liền lại như cũ.

Không chán nản chí, anh lại bắt đầu chặt, nhưng đến lúc khía cạnh trời qua đời núi rồi nhưng vẫn chưa chặt xong. Lần này anh không về bên nữa, mà đưa ra quyết định leo lên một cây cao gần đó để rình xem đêm hôm cây tự liền domain authority liền thịt như vậy nào.

Đến nửa đêm, trăng sao vằng vặc đầy trời, bỗng bao gồm một ông già chống gậy đi thanh nhàn đến loại cây chặt dở. Ông cụ cố kỉnh gậy chỉ vào cây, trong chớp mắt vệt chặt lại tức thì như cũ. Kỳ vội tụt xuống chạy cho hỏi ông già:

– Thưa cụ, tôi nặng nề nhọc lắm mới sắp hạ được một cây lớn, sao núm lại phá hỏng các bước của tôi như thế?

Ông nuốm đáp:

– Ta là Thái Bạch tinh quân đây. Ta không muốn ngươi chặt cây cổ thụ này. Thôi, ta cho tất cả những người cái gậy này, người đi kiếm cây nhỏ dại mà chặt.

Nói xong, ông thay trao cho Kỳ một chiếc gậy chống ở tay rồi biến chuyển mất.

Một hôm, đang đi chơi ở men sông, Kỳ bắt gặp một con rắn lớn bị đánh dập đầu bị tiêu diệt từ lâu, Kỳ ráng gậy chỉ vào đầu rắn. Đột nhiên rắn sinh sống lại, vẫy đuôi, ngấc đầu quan sát Kỳ, rồi bò xuống sông mất.

Một buổi tối, Kỳ vẫn ngồi trong túp lều tranh thì có một đại trượng phu trai tuấn tú, khăn áo chỉnh tề, lấy châu báu mang lại tạ ơn Kỳ. Chàng xưng là tiểu Long hầu – bé của Long vương ở hải dương Nam, bị đồng chí trẻ chăn trâu tiến công dập đầu chết ở kè sông và được Kỳ cứu sống hôm nọ.

Kỳ độc nhất định không nhận lễ vật. Nam nhi trai tỏ ý băn khoăn, cụ mời mang đến được Kỳ xuống thủy cung chơi. Quý ông đưa mang lại Kỳ một ống linh tê nhằm rẽ nước đi xuống.

Thấy Kỳ xuống chơi, Long Vương rất lấy làm cho mừng rỡ, mở yến tiệc linh đình thiết đãi. Đến khi về, Long Vương tống biệt đủ những vật kỳ lạ dưới biển lớn nhưng Kỳ vẫn nhất thiết không nhận. Sau Long vương vãi đưa bộ quà tặng kèm theo Kỳ một quyển sách cùng nói:

– Ngươi đã cứu vớt sống đàn ông ta, ta phân vân lấy gì đáp lại. Ban thưởng đồ dùng gì ngươi cũng không nhận. Ta gồm quyển sách cầu này tặng kèm cho ngươi. Cần sử dụng quyển sách này, ngươi mong mỏi ước gì sẽ các được như ý.

Kỳ nhận quyển sách ước và quay trở lại trần gian. Từ đó phái mạnh cầu được mong thấy, tất cả phép đổi thay hoá biến hóa một vị thần cứu vớt nhân độ thế. Thần đi qua cửa biển khơi Thần Phù, theo mẫu sông lớn, đổ ngược mãi lên, tìm khu vực đất cao cảnh sắc đẹp để gặm chỗ ở.

Đến một vị trí thấy tất cả ngọn núi cao chót vót bố tầng, tròn như mẫu tán, thần hoá phép mở một tuyến phố qua các động và các suối tột đỉnh núi và hoá phép thành lâu đài để ở.

Khi sẽ định cư rồi thần thường xuống núi đi xem khắp cảnh sắc đẹp và sử dụng phép tương hỗ người dân chạm mặt nạn. Ngọn núi thần là núi Tản Viên, nên bạn tai điện thoại tư vấn thần là thần Tản Viên giỏi Sơn Tinh.

Bài học tuyệt từ đa số câu chuyện truyền thuyết Việt Nam

Truyền thuyết việt nam là phần đông truyện truyền miệng kể lại truyện tích những nhân vật lịch sử vẻ vang đã được rất linh hóa hoặc giải thích xuất phát các phong đồ địa phương theo ý kiến của con người, chứa được nhiều bài học giá trị lớn, không chỉ là là kiến thức mới về cuộc sống đời thường mà còn bao quát cả những bài học kinh nghiệm đạo đức, tình nghĩa của các mối quan hệ.

Truyền thuyết Việt Nam không chỉ là kỹ năng và kiến thức mới về cuộc sống đời thường mà còn khái quát cả những bài học kinh nghiệm đạo đức, tình nghĩa của những mối quan tiền hệ.

Truyền thuyết Việt Nam luôn luôn có một huyễn lực cuốn hút người hiểu và fan nghe, cùng mày mò 10 truyền thuyết việt nam hay và ý nghĩa sâu sắc sau đây.

Bạn có biết những cơn mưa và bè đảng lụt luôn kéo đến vào những thời điểm trong thời gian đều được bạn đời cho rằng bắt nguồn từ truyền thuyết Sơn Tinh - chất liệu thủy tinh không. Thần thoại kể rằng, thời xưa vào đời vua Hùng vật dụng 18, đơn vị vua tất cả một cô con gái vô cùng xinh rất đẹp tên là Mỵ Nương với muốn con gái có một tấm chồng, ông đã mở một đại hội tuyển chọn rể.Trong đó, tất cả hai vị thần quyền lực muốn gia nhập vào đại hội kén rể là đánh Tinh - sơn thần của núi Tản Viên và chất liệu thủy tinh - thủy thần kẻ thống trị biển cả. Hai vị thần rất nhiều ngang mức độ ngang tài chẳng ai nhường nhịn ai bắt buộc nhà vua sẽ bèn nghĩ ra lễ vật cầu hôn.Ngạc nhiên là các món lễ vật mọi ở bên trên cạn như 100 phần cơm trắng nếp, 100 nồi bánh chưng, voi chín ngà, kê chín cựa, ngựa chiến chín hồng mao. Do sản vật rất nhiều nghiêng về sơn Tinh đề nghị chàng đang dâng lên bên vua cấp tốc hơn Thủy Tinh.Thủy Tinh siêu tức giận cùng không cam tâm cần đã dưng nước lên đánh với đánh Tinh nhưng mà lần nào phần thắng cũng thuộc về sơn Tinh.Do không phù hợp với kết quả trên đề xuất mỗi năm thủy tinh sẽ tiếp tục dâng nước lên thiệt cao để một ngày nào đó sẽ vượt qua Sơn Tinh.Link mp3: truyền thuyết Sơn Tinh - Thủy Tinh
Itlmu
Q/hqdefault.jpg>
Trong bọn chúng ta ai ai cũng muốn kiếm tìm hiểu bắt đầu hình thành nên con người là như thế nào và ra sao. Thần thoại cổ xưa Con Rồng cháu Tiên sẽ cho mình biết chúng ta được hình thành ra làm sao nhé. Truyện kể rằng, vào đời vua Lạc Long Quân vốn là con Rồng, cánh mày râu có cảm tình với đàn bà u Cơ vốn là bé của Tiên.Sau đó, cả nhị được mái ấm gia đình chấp thuận cùng lấy nhau làm vk chồng. U Cơ cấn thai và đã hiện ra một bọc trăm trứng tất cả trai tất cả gái. Vày u Cơ thuộc dòng dõi Tiên còn Lạc Long Quân là nhỏ cháu của Rồng cần cả hai quan trọng ở phổ biến để nuôi con. Vì vậy họ quyết định đem 50 fan con xuống biển khơi với cha và 50 bạn con lên non thuộc mẹ.Trăm fan con đó biến tổ tiên của tộc người Bách Việt. Fan con trưởng ở khu đất Phong Châu được tôn làm vua nước Văn Lang mang hiệu là Hùng Vương và truyền ngôi báu bảo trì được 18 đời vua.Link mp3: truyền thuyết Con Rồng cháu Tiên
Aco
Ro
HHi3U/hqdefault.jpg>
Tương tương truyền vào đời vua Hùng vật dụng 6, trên thôn nhỏ tuổi có tên là Gióng gồm hai ông bà lão già thánh thiện và giỏi bụng cơ mà đã mấy năm không có nổi một mụn con.Một hôm nọ, trong lúc ra phía bên ngoài thăm đồng, bà lão nhìn thấy một vệt chân khôn cùng to cùng bà sẽ ướm demo nhưng hiệu quả là chỉ sau vài mon bà đã với thai. Cả làng ai ai cũng bất ngờ khi biết bà sở hữu thai, sau thời gian dài có nặng đẻ đau, một nhỏ nhắn trai đã ra đời.Tuy nhiên, tía tuổi mà đứa nhỏ nhắn vẫn trù trừ nói, do dự cười, trù trừ đi, để đâu thì nằm đấy. Lúc bấy giờ, bao gồm giặc n ao ước xâm lấn bờ cõi bắt buộc nhà vua mang lại gọi nhân vật hào kiệt đứng lên đảm bảo an toàn nước nhà. Đúng thời gian đó, đứa bé bỏng đột nhiên mở lời cùng với sứ giả đưa tin cho biết cậu nên con con ngữa sắt rất có thể khè lửa, một cây roi và dòng áo bằng sắt để tiêu diệt quân giặc.Trong thời gian chuẩn bị hành trang, cậu nhỏ nhắn đã ăn nhiều hơn nữa và to nhanh như thổi. Vừa lúc quân thù đến núi Trâu, cậu bay ra cùng ướm vào cỗ áo sát sắt dancing lên sống lưng ngựa sắt xả thân đám giặc cùng đánh tan lũ chúng. Sau thời điểm diệt giặc xong, cậu đa tạ ơn chăm sóc dục của cha mẹ và cưỡi ngựa bay về trời. Người đời mang ơn và phong cậu là Phù Đổng Thiên Vương.Link mp3: thần thoại cổ xưa Thánh Gióng
Jgh
Gy
F-NY/hqdefault.jpg>
Sau khi góp vua An Dương Vương hoàn thành Cổ Loa Thành, thần Kim Quy đã tặng ngay cho công ty vua một dòng vuốt để triển khai cây nỏ thần. Nhờ sức khỏe của nỏ thần bên nhà vua luôn thành công trước sự tiến công của quân Triệu Đà với giữ được cẩn trọng cho khu đất nước. Biết được kín đáo về cây nỏ thần, Triệu Đà bèn nghĩ về kế mong hôn Mị Châu mang đến Trọng Thuỷ với vua An Dương vương đồng ý.Sau lúc Trọng Thủy đã lừa Mị Châu để phái nữ cho mình thấy được nỏ thần với hắn vẫn tìm cách đánh tráo nó và đánh tráo bằng một cây nỏ giả. Bởi đã có trong tay nỏ thần, Triệu Đà đem quân sang đánh u Lạc.Nhà vua cho rằng mình giữ lại trong tay nỏ thần cần không mảy may lo sợ. Khi biết chiếc nỏ thần là trả thì nước nhà cũng đã về mình của giặc, bên vua đã thuộc Mị Châu chạy về phương Nam.Đúng lúc này thì thần Kim Quy hiện hữu kết tội Mỵ Châu với nói rằng bạn nữ đã rải lông trên loại áo để triển khai dấu cho giặc. đơn vị vua hiểu rằng rất khó tính liền chém chết con rồi đi xuống biển. Trọng Thủy cho và đưa thi thể của Mỵ Châu về mai táng tại Loa Thành, thân thể của bạn nữ liền biến thành ngọc thạch. Vì chưng mặc cảm tội lỗi cùng tình yêu mãnh liệt giành riêng cho Mỵ Châu, Trọng Thủy sẽ gieo bản thân xuống giếng sâu từ bỏ tử.Link mp3: thần thoại cổ xưa Mỵ Châu - Trọng Thủy
A6U3YQ/hqdefault.jpg>
Truyền thuyết Bánh bác bỏ - Bánh Giầy khởi nguồn từ đời vua Hùng Vương thứ 6, nhà vua vẫn già và mong muốn tìm người đàn ông xứng xứng đáng để nối ngôi. Công ty vua cho ra quy tắc là bắt buộc làm đúng các nghi thức trong thời điểm dịp lễ Tiên vương thì sẽ được gia công Vua.Các thái tử đông đảo đua nhau tìm đủ một số loại lễ đồ để nhấc lên nhà vua. Tuy vậy người đàn ông thứ 18 là Lang Liêu lại rất bi ai vì từng ngày chàng phải đi làm đồng áng và nhà cũng nghèo nên không tìm được lễ đồ gia dụng nào trịnh trọng dâng mang lại vua cha. Sau một tối nằm mơ, phái mạnh đã được một vị thần chỉ phương pháp rằng hãy lấy gạo nếp, đậu xanh với thịt heo có tác dụng thành hai sản phẩm bánh, loại hình tròn, loại hình vuông vắn dâng lên vua cha.Nhà vua thấy bánh có mùi vị khôn xiết đặc biệt, lại hình mẫu cho đất với trời đem đến phúc khí cho đất nước. Công ty vua đang đặt thương hiệu bánh tròn là bánh giầy và bánh hình vuông là bánh bác và có tác dụng lễ dung nhan phong đến Lang Liêu.Link mp3: thần thoại cổ xưa Bánh chưng - Bánh Giầy
Arso
FI5H8s/hqdefault.jpg>
Vào thời vua Hùng, tất cả một đàn ông trai tên là Mai An Tiêm, anh là nô bộc tuy thế được vua yêu dấu và đến làm quan. Sau này, vì chưng làm trái ý vua đề nghị chàng bị đem ra bên ngoài hoang đảo. Tại đây, anh và tín đồ vợ chuyên cần làm nạp năng lượng nhưng ko được mấy thuận buồm xuôi gió chi cho đến lúc vô tình nhặt được hạt tương đương do các loài chim có từ phương tây đến, anh đã thử gieo phân tử này xuống khu đất và chăm sóc
Sau vài tháng, hạt giống sẽ đâm chồi, ra hoa, tác dụng và đến ra loại quả tất cả vỏ xanh cùng ruột đỏ gồm vị ngọt non và không ít nước. Vày những chú chim đã mang hạt này tới từ phương tây đề nghị anh đặt tên cho loại quả này là Tây Qua sau này gọi là trái dưa hấu. Theo thời gian, nhà vua nghe được rằng Mai An Tiêm sẽ nổi danh với nhiều loại quả độc đáo, ông liền phát âm được tấm lòng của chàng và đến hồi cung.Link mp3: truyền thuyết Mai An Tiêm
Ngày xưa dân làng liên tiếp có phong tục mở hội mong Phật vào thời gian đầu năm. Cả làng ai cũng diện đồ xinh xắn để cúng kiến cùng tế lễ cùng với Phật. Hốt nhiên một hôm bao gồm một người lớn tuổi ăn xin body lở loét và nhỏ gò mang lại xin ăn. Dẫu vậy mọi người đều sốt ruột và mau lẹ xua xua đuổi bà đi.Bà lão ra về thì chạm chán hai bà mẹ con nọ đi chợ về. Họ thấy bà tội nghiệp nên đã mang đến nhà và bới cơm cho ăn cũng giống như cho nghỉ ngơi qua đêm. Đến khuya thì chúng ta thấy nơi bà núm nằm thắp sáng với dáng vẻ của một nhỏ giao long kếch xù đang ở cuộn mình cùng hai người mẹ con những kinh hãi nhắm mắt ý muốn rằng sẽ không sao.Sáng ra, họ chỉ thấy bà cụ ăn xin vẫy tay đi cùng báo rằng sắp có lụt béo và đưa cho 1 gói tro bếp dặn rắc xung quanh nhà. Nghe vậy, người mẹ lo ngại hỏi làm sao để cứu phần nhiều người sót lại thì bà ngay tức khắc nhặt hạt thóc, cắm vỡ và chuyển hai miếng vỏ trấu. Kế tiếp bà ngay tức khắc vụt mất, hai người mẹ con vội sở hữu chuyện kể lại mang đến dân làng nhưng lại chẳng ai tin.Tối hôm đó, trong những khi mọi bạn đang làm lễ thì một cột nước bên dưới đất tăng trào lên và đất sụp xuống khiến nước dưng cao xô ngã cây cối và tác phẩm của bạn dân. Ngôi nhà đất của hai người mẹ con thì ko sao bởi vì nước dâng tới đâu thì đơn vị nổi lên theo tới đó. Người người mẹ rất xót xa đến dân làng với nhớ lời bà lão, thả nhị mảnh vỏ trấu xuống nước. Bọn chúng liền trở thành hai mẫu thuyền to mập và chúng ta đã cần sử dụng thuyền để cứu cả dân làng ra khỏi biển nước.Khi nước rút, phần đất bị sụp được bạn dân để là hồ tía Bể, còn mặt sàn nhà của hai mẹ được người dân điện thoại tư vấn là đụn Bà Góa.Link mp3: thần thoại Hồ ba Bể
Ngày xưa, tất cả hai thân phụ con, người cha tên là Chử xoay Văn và tín đồ con tên là Chử Đồng Tử. Vày nhà nghèo rớt mồng tơi buộc phải hai thân phụ con chỉ tất cả một chiếc khố để mặc, chỉ ai có vấn đề đi đâu thì đóng khố. Sau này, người cha lâm căn bệnh mà chết, dặn bé cứ lấy khố mà sử dụng nhưng Chử Đồng Tử không nở nhìn phụ vương trần truồng vào mức lâm chung nên đã đem khố đóng cho cha rồi mới chôn.Lúc này còn có một nàng tiểu thư tên là Tiên sắc đẹp sắc nghiêng nước nghiêng thành tuy vậy chưa chịu đựng lấy chồng cho bố mẹ yên tâm. Trong một lần dạo thuyền trên sông người vợ thấy cảnh đẹp yêu cầu đã xuống tắm. Bất thần thay, nữ đã thấy Chử Đồng Tử đang cất mình vào cát bởi ngượng ngùng, bạn nữ mới hỏi ra nguyên nhân và từ kia hai người kết duyên với nhau.Vì sợ vua cha mắng nhiếc đề nghị Tiên Dung đã ở lại sống thuộc Đồng Tử. Sau một thời hạn ăn phải làm ra, nữ giới Tiên Dung đang khuyên Đồng Tử ra biển lớn tìm đồ lạ để đem chào bán kiếm thêm tiền. Mặc dù trên mặt đường đi, Đồng Tử gặp mặt một vị sư thương hiệu là Phật Quang và được thầy truyền phép.Chàng vẫn ở lại cùng học đạo, sau khi dứt xong cánh mày râu được tặng một cây gậy và cái nón bao gồm phép lạ. Nhờ hầu hết món thứ thần thánh ấy nhưng mà Tiên Dung và Đồng Tử đã hình thành một cơ đồ đáng mơ ước. Khi bên vua lên tiếng và nghĩ rằng họ làm mưa làm gió nên đang sai quân sang tấn công nhưng khi đến thì họ đã cất cánh lên trời. Kho bãi đất họ bay lên sẽ được fan dân lập đền thờ ngay trên bãi.Link mp3: thần thoại Chử Đồng Tử với Tiên Dung
Vào đời vua đơn vị Trần, bao gồm một danh tướng hùng dũng tên là Yết Kiêu. Thời gian bấy giờ, quân Nguyên đã manh nha xâm lược nước ta, bọn chúng luôn nhờ vào đường sông hiểm trở mà lại đem quân chiếm đóng. Mặc dù với công sức của con người cường tráng cùng ý chí cao cả, Yết Kiêu đã diện kiến đơn vị vua xin mang một toán quân cho mai phục trong những vết bụi lau sậy ven bờ sông.Sau đó 1 mình ông đã dùng chiếc khoan nhọn khoan thủng các đáy thuyền của lũ quân Nguyên. Khoan xong một lỗ, ông lấy giẻ bịt lại và dùng dây buộc lại thành một chùm.Chờ lúc giặc ngủ say, Yết Kiêu giật những đầu dây và đoàn thuyền của giặc chìm ngập trong biển nước. Sau đó, Yết Kiêu cho quân tiến cho và đánh tan quân giặc sẽ hoảng loạn. Vua trần phong mang lại Yết Kiêu chức "Đệ nhất bộ đô soái thủy quân".Từ đó, bạn dân luôn luôn xem danh tướng mạo Yết Kiêu là 1 trong những vị hero đã góp công làm nên thắng lợi vẻ vang của quân nhà Trần hùng hậu.Link mp3: thần thoại cổ xưa về danh tướng Yết Kiêu
Vào thời giặc Minh tràn lịch sự nước ta, bọn chúng vơ vét của nả và giết hại dân lành ở mọi nơi, tại vùng Lam Sơn, một nhóm anh hùng đã đứng lên đấu tranh kháng lại đàn chúng. Vị lực lượng mỏng manh và yếu đuối nên gặp gỡ nhiều thất bại.Lúc bấy giờ, có một anh chàng tên là Lê Thận có tác dụng nghề tấn công cá và vào một đêm nọ, anh chàng vớt lên một thanh fe tới tận bố lần. Thấy vấn đề trùng hợp buộc phải anh đã mang đến rèn cùng với lửa thì phát hiện nay đó là một trong những thanh gươm,Sau đó, Thận kéo nghĩa quân Lam Sơn. Trong những lúc bị giặc truy tìm đuổi, Lê Lợi và mọi fan đã phân chia nhau ra. Tự nhiên đến một vùng đồi núi nọ thì Lê Lợi thấy có ánh sáng thì phát hiện đó là chuôi gươm.Ông nhớ cho lưỡi gươm chiếu sáng của Lê Thận và với chuôi về tra vào lưỡi gươm thì vừa in. Thanh gươm đã nâng cao tinh thần liên hiệp của binh sỹ và góp nghĩa quân giành lại thành công nhanh chóng. 1 năm sau, trong những lúc vua Lê Lợi cưỡi thuyền rồng đi dạo quanh hồ Tả Vọng thì bao gồm thần Kim Quy hiện hữu đòi lại gươm thần cùng nhà vua dường như không do dự mà trả lại lại thanh gươm tức thì lập tức. Từ đó trở đi, người dân đánh tên cho hồ nước là hồ gươm hay hồ Hoàn Kiếm.Link mp3: truyền thuyết thần thoại về hồ Gươm
Trên phía trên là chia sẻ của Bách hóa XANH về đứng đầu 10 truyền thuyết nước ta hay tuyệt nhất và cực kì ý nghĩa. Hy vọng các bạn sẽ thích thú với hồ hết mẩu truyện đang nêu trên.
Có thể bạn quan tâm:Sự tích Vua Hùng: thần thoại về công dựng nước
Tên 18 vị Vua Hùng Vương? Giỗ tổ Hùng vương vãi là giỗ vua nào?
Sự tích 12 nhỏ giáp? truyền thuyết thần thoại cuộc chạy đua 12 con giáp?