Bên cạnh tp hà nội phù phiếm và đắt đỏ, một gương mặt Hà Nội thanh sạch, giản dị vẫn tuy nhiên hành. Vào thời thay hội nhập, tín đồ người nhao đi xuống đường để tìm sống, gồm có nghề thủ công bằng tay lại chẳng cần biết đến điều đó. Ngay trung tâm thủ đô, vẫn có những góc thú vị, “ngõ nhỏ phố nhỏ nhà tôi làm việc đó”, vẫn có người an nhiên sinh sống bình lặng, bỏ mặc xô bồ ngoại trừ kia. Lần nào chạm mặt những người thiếu nữ làm nghề thủ công sang sợi, mạng xống áo ở ngõ Thanh Miến, phường văn miếu (Ba Đình, Hà Nội), họ luôn mang đến tôi cảm hứng thú vị cùng gần gũi.

Bạn đang xem: Xe chỉ hay se chỉ


*

Chiếc áo mang sắc phục của nhóm tuyển soccer Brazil bị rách, được bà Hồng hỗ trợ tư vấn cách tương khắc phục.

Đang vui vẻ chat chit thì có khách đến lấy hàng. Đó là công ty một tiệm giặt là, nhân viên rủi ro là cháy áo của khách. Đích thân ông nên mang cái áo dạ mang đến nhờ bà Hồng trị giúp. Bạn khách nạm áo, vừa săm soi lần tìm vị trí vá, rồi hồ nước hởi: “Bác mạng khéo thế này thì khách của bọn em mặc dù có khó tính đến mấy cũng vừa lòng”.

Lại một người phụ nữ đi xe đạp điện đến. Chị chìa mang lại bà Hồng coi chiếc áo phông thun của con trai mình, kể: Chiếc áo co dãn mầu vàng đặc trưng của nhóm tuyển Brazil được cậu download ở nam giới Phi, hồi quý phái xem Worldcup 2010. Cậu yêu thương quý yêu thương áo này lắm mà không hiểu biết nhiều máy giặt hôm đó giở triệu chứng thế như thế nào lại nghiến rách một góc cổ. Được bà Hồng tứ vấn, thêu hình nhỏ cá sấu lên nơi bị rách, nét mặt chị nao nức hẳn.

Xem thêm:

“Nghề này chưa lúc nào thịnh hành tuy vậy cũng chả khi nào lo không còn việc. Cũng chả tuyên chiến và cạnh tranh gì nhiều do không mấy fan theo. Chị em chúng tôi ai việc đó cứ túc tắc làm cho kiếm sống, đủ để nuôi con nạp năng lượng học yêu cầu người. Nghề gì cơ mà chả vất vả. Công việc của shop chúng tôi cũng yên cầu độ tập trung cao, bắt buộc khéo léo, thiệt đấy, nhưng dẫu sao vẫn là an thanh nhàn dễ chịu. Shop chúng tôi bảo nhau, lộc mẹ ông chồng để lại sở hữu ngần này, tốt lam tuyệt làm, giao hàng chu đáo để vui miệng khách đến vừa lòng khách đi, mình chuyên tâm cùng với nghề thì nghề chẳng phụ mình”. Bà Hồng nom kiệm lời vậy, mà lại rỉ rả hỏi cũng chừng vui chuyện đáo để.

Hà Nội xưa rải rác rưởi có thiếu nữ làm nghề sang tua dọc những khu phố cổ. Về sau, đơn vị phố không hề để ở. Mặt tiền để gia công nhà hàng, khách hàng sạn, bán hàng lưu niệm... Nghề sang gai mai một. Giờ đồng hồ đây, chỉ với ba người mẹ dâu vào ngõ vẫn im lẽ giao hàng khách hàng suốt hơn ba mươi năm. Một nỗi bi tráng bất chợt xâm chiếm khi chạnh nghĩ tới một ngày, nghề thủ công này chẳng may thất truyền.

Người hà nội thủ đô vẫn tiêu hóa mặc đẹp nhất đấy, tuy nhiên ở tức thì trung tâm thành phố hà nội thôi, nghề quý phái sợi, mạng, vá xống áo vẫn âm thầm sống khỏe!

Chúng tôi bảo nhau, hay lam tốt làm, giao hàng chu đáo để vui mắt khách đến vừa lòng khách đi, mình chăm tâm cùng với nghề thì nghề chẳng phụ mình.