Tác giả: Ngọc Thuỷ Tâm
Rating: đều độ tuổi rất nhiều đọc được
Tình trạng:Đã trả thành

Lượt thích:0


Chờ Đợi Anh trong Vô Vọng

Tác giả: Ngọc Thuỷ Tâm

Thể loại: Tản văn

*****************

Chúng tôi yêu nhau đã được 6 năm.

Bạn đang xem: Chờ đợi trong vô vọng

1 năm ngọt ngào, 5 năm nhức thương, nhung nhớ.

Những ngày đầu yêu thương nhau, cửa hàng chúng tôi luôn vui vẻ phân chia sẽ chổ chính giữa sự mang lại nhau.

Những tháng thứ nhất yêu nhau, shop chúng tôi chia sẽ lẫn nhau bằng nụ hôn mỗi khi buồn sầu.

Năm mon trôi qua, cửa hàng chúng tôi đã xa giải pháp được 5 năm tính từ lúc ngày anh đi du học tập nước ngoài. Tôi buồn, buồn vì tất cả.

Đã 6 năm kể từ ngày yêu nhau, cửa hàng chúng tôi lại chỉ được với mọi người trong nhà trọn vẻn một năm trời vô vọng.

Tình yêu là phân chia sẽ bi lụy vui, là luôn ở cạnh nhau mọi khi đêm về, mà chúng tôi. Tình thương của cửa hàng chúng tôi thật bất hạnh. Thời gian vui không có người mặt cạnh, lúc bi lụy thì chỉ vài cái tin nhắn lưa thưa an ủi nhau.

Có thời gian tôi ao ước buông quăng quật tất cả, buông quăng quật quá khứ để theo một tình thương khác. Tuy vậy tôi lại nghĩ đến lời hứa của anh trước thời gian đi du học.

Anh nói hãy hóng anh về, anh sẽ đến em một đám cưới thật lớn, anh đã bù đắp trong thời điểm tháng mà chúng tôi chia cắt. Tôi tin,

Người ta nói không bên tin vào lời hứa của lũ ông nhưng mà tôi khù khờ lại tin nó, chỉ do tôi yêu anh.

Những năm mon trôi đi, nó không để tôi đợi lâu nữa vì hôm nay là ngày anh trở về nước. Tôi vui mắt khôn siết sẵn sàng cho bản thân một dòng váy thiệt đẹp để tiếp anh.

Cuối cùng anh đang về. Tín đồ tôi yêu.

Anh về trông anh khôn xiết tuấn tú với đẹp trai, anh đã trưởng thành và cứng cáp rồi. Tôi định chạy ra ôm anh nhưng dường như bên cạnh anh còn tồn tại một cô gái. Cô ấy khôn xiết đẹp, cô ấy khoát lấy tay anh nhưng mà anh gửi tay bao bọc lấy eo cô ấy. Hai fan thật xứng đôi.

Tôi khóc, nguyên nhân anh lại làm vậy cùng với tôi. Tôi đã đợi anh trong cả 5 năm, dẫu vậy anh chỉ nhằm tôi thấy một hình ảnh này thôi sao. Anh lừa tôi. Tuy thế tôi vẫn có chút mong muốn anh sẽ hotline cho tôi.

Xem thêm: Sơn Tùng M Tp Profile

Có một tin nhắn gửi đến, là anh.

Mở vỏ hộp thư ra, tôi gọi mà cảm xúc trái tim đau đớn, tôi hoàn toàn tuyệt vọng.

Anh là đồ dùng tồi, dường như không yêu sao lại hứa, hứa với tôi. Tôi thiệt ngốc, tôi bắt buộc tin rất nhiều gì họ đang nói chứ nhỉ, không nên tin vào lời hứa của đàn ông.

Tôi tuyệt vọng đi về nhà. Giờ đây tôi phải làm những gì để quên anh. Đêm kia tôi uống thật những rượu, uống đến hơn cả mất lý trí.

Sáng hôm sau công an đi vào nhà tôi, cùng thấy tôi đã giảm tay tự tử.

Tôi chết, đề nghị tôi vẫn tự tử.

Tôi thiết yếu sống nữa vì lòng tin của tôi hoàn toàn biến mất. Giã biệt anh bạn tôi yêu.

-… “Nhi, cho anh xin lỗi, mình chia tay đi, 3 bữa sau anh yêu cầu cưới bà xã rồi, xin chào em.”

Ai cũng trải qua giây phút mong chờ vô vọng tối thiểu một lần trong đời. Cứ ngồi trước mẫu điện thoại, ao ước mỏi một cái tin không lúc nào đến.

*

Khao khát đêm hôm thật cấp tốc để thấy dáng hình thân thuộc mang đến ôm chầm bản thân vào lòng, rồi lại ngẩn ngơ lúc trời khuya nhưng mà phố xá vẫn vắng hiu ko bóng người. Mong chờ quá lâu, ý thức cạn hụt. Đến một lúc, con người trở bắt buộc thờ ơ và họ lại bắt người ta đề xuất tìm tìm mình trong hay vọng…

Chờ ngóng trong tình yêu cũng giống như cùng đùa một ván bài. Dẫu biết có thể thua, tuy thế vẫn ôm trong bản thân một mong muốn to lớn. Vắt rồi, từng hành động của người mình yêu cũng hóa thành “tín hiệu”. Bàn tay chạm khẽ vào nhau. Một chiếc khoác vai dịu nhàng. Thậm chí, chỉ là ánh mắt vu vơ, ko tựu thành ra đời dáng. Hy vọng cứ thế khủng dần, cho tới lúc đời trôi qua, lòng người đổi thay theo một trơn kẻ khác, new biết thì ra mình chờ đợi một mộng tưởng không thực.

*

Chẳng ai phát âm rằng, giữa những thứ không có thể chắn, ái tình chỉ là làn khói sương mỏng dính manh. Phút trước mặn nồng, khắc sau ngoảnh phương diện trở thành bạn dưng cũng không có gì lạ. Tất cả trách, chỉ trách duyên tàn phận bạc. Tốt nhất là thời nay, tín đồ ta hòa nhịp nhau trên mẫu giường white ngần, đến hôm sau cũng có thể là kẻ không quen biết. Phần lớn kỉ vật một thời tưởng như quan trọng rời xa cũng có những lúc buộc yêu cầu vứt đi để tiếp những kỷ niệm bắt đầu cứ đong đầy trong phòng trái tim. Khẩu ca đầu môi yêu thương phút chốc, giây sau quên hẫng đi, chỉ vướng lại đâu đó trong tim người sót lại vệt kí ức mơ hồ, mỏng manh nhưng lại dai dẳng cho lạ.

Vì thế, vào đời, khù khờ nhất là kẻ mong chờ tình yêu. Nhưng, chúng ta, những người trẻ nào gọi được quy phương pháp đấy. Chỉ cho đến lúc đầu bạc, đồi mồi nổi lên xua đi làn domain authority trắng trẻo thuở còn xuân thì, con người mới gật đầu một sự thật: Nếu tất cả duyên, chạy đằng trời không khỏi. Giả dụ như lòng fan cạn khô, dẫu cạnh nhau cũng chỉ là sợi dây mỏng dính tang buông ra là đứt. Học cách an yên, gật đầu những gì ko thể thay đổi cần một quá trình dài…

Vì thế, xin hãy tập buông. Để khi chờ đón ai đó, hãy mỉm cười cùng nghĩ:

Gặp nhau kiếp này, thì kiếp sau vẫn ko rời.

Xa nhau cơ hội sống, lúc chết đi ước ao được cùng nhau dưới suối vàng.

Dây duyên sẽ định, xin đừng khiên cưỡng, thế chấp níu giữ…

Nếu như có tác dụng được, thì đời người có thể thoát ngoài nỗi nhức muôn đời ko thoát: rằng ta không phải mong chờ người chẳng lúc nào ngóng trông mình.

Chỉ là, mấy ai làm cho được điều ấy…