Một cuốn nhật ký được một sĩ quan lại quân báo Mỹ tham chiến ở chiến trường Đức Phổ, tỉnh quảng ngãi nhặt được sau trận tập kích vào trong 1 “căn cứ của Việt cộng” vẫn suýt bị ném vào lửa, nhưng fan phiên dịch đã khuyên anh ta “Đừng đốt, vì trong đó đã gồm lửa rồi!”.


Cuốn nhật ký kết đó tràn trề chất lý tưởng với tình tín đồ của thiếu nữ Hà Nội đang hy sinh gan dạ khi tuổi đời gần đầy 28. Đó là liệt sỹ, bác sỹ Đặng Thùy Trâm. Chị đã trở thành hình tượng và niềm trường đoản cú hào của một nỗ lực hệ cụ súng vào giai đoạn lịch sử không thể như thế nào quên của dân tộc Việt Nam. Hiến dâng cho lý tưởng cao đẹp nhất

Những năm tháng thanh xuân hào hùng ấy đã làm được chị đánh dấu tường tận, chi tiết trong cuốn nhật ký của bản thân mình mà sau đây đã được xuất bạn dạng thành cuốn sách nổi tiếng “Nhật ký kết Đặng Thùy Trâm” không chỉ là trong nước mà lại trên toàn nạm giới. Chị quan liêu niệm: “… Nhật cam kết này đâu phải chỉ chỉ là cuộc sống của riêng rẽ mình cơ mà nó đề xuất là hầu như trang khắc ghi những mảnh đời rực lửa kungfu và ông xã chất đau thương của những con fan gang thép trên mảnh đất miền nam này".
Qua từng trang, từng trang nhật ký, hình ảnh một cô gái Hà Nỗi sẵn sàng dấn thân khói lửa chiến tranh vì không thích sống hoài, sinh sống phí những năm tháng thanh xuân hiện lên sống động, ngay gần gũi. Với ưng ý sống sẽ chọn, chị đang lao vào quá trình với một nghị lực phi thường. Chị đã lăn xả vào cứu chữa thương binh, âu yếm thương binh, tổ chức cho đối chọi vị dịch chuyển thương binh, di chuyển địa điểm để kháng càn, đi công tác xuống cơ sở. Giữa một vùng đất bé nhỏ ngập trời bom đạn cùng hằn dấu giày của hồ hết tên lính xâm lược, chị vẫn kiên trì bám trụ trong tương đối nhiều năm.
Trong nhật ký kết của chị gồm một tình yêu rộng lớn, một tình người gắn với lý tưởng sống, lẽ sinh sống của cuộc sống chị, đó là tình yêu với nhân dân, cùng với đồng đội. Khi đứng lớp giảng bài cho học sinh của lớp y tá sơ cấp, xót thương đều đứa em với cũng là phe cánh cùng hành động với bản thân do hoàn cảnh chiến tranh mà không có điều kiện học tập tập, chị đã trọng tâm sự: “Mình mang lại với lớp chưa phải chỉ vì tinh thần trách nhiệm, nhưng cả bằng tình thương của một người chị đối với những đứa em đã chịu đựng biết bao thiệt thòi khổ sở vì lũ bán nước nên không tìm kiếm đến với khoa học được”.

Bạn đang xem: Nhật ký đặng thùy trâm và những nỗi đau của chiến tranh


Chị giành cho thương binh một thứ cảm xúc như người thân trong gia đình ruột thịt. Chị đã cứu giúp sống biết bao yêu thương binh, cán cỗ và quần chúng trong vùng... Mà lại chị cũng đã cắn răng bật khóc biết bao lần, từ bỏ dày vò phiên bản thân khi tất cả ca yêu thương binh nặng mà lại với kĩ năng và đk của trạm xá tiền phương bắt buộc cứu chữa.
Chị viết: “Vừa cung cấp cứu đến anh nước mắt mình vừa chảy tràn trên mặt. Mến anh vô hạn, ý muốn tìm mọi phương pháp cứu anh nhưng không tồn tại cách nào. Bản thân như một chiến sĩ hai tay đã bị trọng thương, đành nhìn quân thù khí giới trong tay xông mang đến giết mình”. Và thể hiện cao tốt nhất của Đặng Thùy trâm về tình người quen biết là chị xả thân, chấp nhận hy sinh lúc nổ súng vào quân thù để bảo đảm an toàn đồng nhóm của mình.
Sống và pk tại một vùng đất kịch liệt ấy, nếu không có lòng dũng cảm, lòng tin và ý chí fe đá, con tín đồ khó hoàn toàn có thể tồn tại được. Chị từng viết: “Ngày mai trong giờ ca khải trả sẽ không tồn tại con đâu. Con luôn tự hào bởi đã dưng trọn đời mình đến Tổ quốc”.
Rất bình dị, Thùy Trâm còn có một trái tim, một trái tim biết giận hờn, biết yêu và biết khóc vị yêu. Tình yêu đó trong trắng nhưng cũng không hề thua kém phần lãng mạn, là đầy đủ nhớ thương và cả đều giọt nước mắt cơ mà chị dành cho người yêu tên M. Dù bất kỳ ở thực trạng nào thì tình thân vẫn luôn tồn tại cùng tình yêu là thứ đẹp nhất mà nhỏ người có thể dành cho nhau "... Anh không phải là của em, tuy thế em ước ao đem dịu dàng xoa dịu buồn bã cho anh…”.
Cuốn "Nhật cam kết Đặng Thuỳ Trâm" không chỉ là là tư liệu lịch sử quý giá, quý hiếm văn học cao quý, mà cao hơn nữa tất cả, nó là chiếc giá "rất nhân bản" của một con người luôn trăn trở mong mỏi sống xứng đáng như một con người. Thùy Trâm sẽ ngoan cường đại chiến như ý thức của Marius, của Gavroche trên chiến luỹ thành Paris nhưng mà chị từng ngưỡng mộ. Thuỳ thoa và nạm hệ cố súng của chị ấy mãi mãi toả sáng sủa tuổi đôi mươi khi cơ mà chị viết: "Cuộc đời Thuỳ là 1 trong cuốn sổ, đông đảo dòng chữ ghi trên đó rất đẹp như một bài xích ca nhỏ, xin Thùy hãy ghi tiếp mọi dòng xứng đáng".
Tháng 6/1970, lúc Fredric Whitehurst, một bộ đội Mỹ, tại mặt trận Đức Phổ, tỉnh quảng ngãi tính châm lửa đốt quyển sổ tay được bọc bởi vải, thu được sau đó 1 trận càn quét, tín đồ thông dịch của ông đã cản: "Đừng đốt. Bản thân nó đã tất cả lửa rồi!". Nghe lời khuyên, tín đồ lính Mỹ ấy đã không đốt quyển sổ tay. Đó là cuốn nhật cam kết của một nàng chiến sĩ, một chưng sĩ có cái brand name thật đẹp: Đặng Thùy Trâm.
Những dòng chữ rực lửa trong cuốn nhật ký khiến Frideric khôn cùng xúc hễ - tuy vậy anh chỉ được nghe qua lời dịch vội. Đó là gần như dòng hóa học chứa căm thù đối cùng với quân Mỹ cùng cả rất nhiều dòng chữ đầy yêu thương, hi vọng. Anh thiếu hiểu biết nhiều nổi khởi đầu từ đâu mà lại một cô gái có thể chú ý thấy nét đẹp của greed color giữa mặt trận mịt mù bom đạn, vì chưng sao cô ấy có thể nghe nổi bạn dạng giao hưởng êm đềm khi quân Mỹ ngay gần như luôn bám gần kề sau lưng. Nó khiến cho anh vô cùng quá bất ngờ và đặc biệt cảm phục.
Và “Ngọn lửa” ấy đã dẫn Fredric và tín đồ anh trai là Robert Whitehurst (cũng là 1 trong những cựu binh Mỹ trong chiến tranh Việt Nam) có tác dụng một cuộc hành trình dài vượt đại dương, tình nguyện chuyển nhật cam kết của Đặng Thùy xoa về với gia đình chị.
Năm 2005, sau 35 năm xiêu dạt trên khu đất Mỹ, cuốn nhật ký kết của chưng sĩ, liệt sĩ Đặng Thùy Trâm đã trở về nước ta trong vòng tay thân thương của tín đồ thân, chúng ta bè. Từ lúc cuốn nhật ký theo thông tin được biết đến, đã gồm biết bao cuộc vận động, bao phong trào ý nghĩa được phát cồn để fan trẻ lúc này học tập cùng noi gương cô gái Hà Nội kiên cường, bất khuất.
Đặc biệt, cuốn nhật cam kết được dịch ra khoảng chừng 20 sản phẩm công nghệ tiếng; đóng góp thêm phần giúp độc giả khắp thế giới thấy được trong những năm tháng chiến tranh ác liệt mà dân tộc ta đã đề xuất trả bằng máu xương để có nền hòa bình hòa bình ngày hôm nay. Cuốn Nhật ký cũng thiết yếu là cảm xúc để NSND Đặng Nhật Minh xây dựng bộ phim truyện chính kịch lịch sử hào hùng “Đừng đốt” làm xúc động lòng người trong và ngoài nước.
Bác sĩ Đặng Thùy trâm mãi là tấm gương cho nuốm hệ trẻ từ bây giờ - những người sinh ra và phệ lên sau chiến tranh, trước đó chưa từng nếm trải trận mạc, gian khổ, mất đuối và hy sinh - biết trân trọng cuộc sống đời thường mình sẽ có, biết sống có ước mơ, có ước mơ và luôn vì mọi người.
*
*