Có lẽ nỗi nhớ luôn thường trực sinh sống quanh đây, sẵn sàng để len vào trung tâm trí một người cố gắng chiến đấu với nó. Vì yêu…
Giá như có một bạn lạ…
Một cuộc chạy trốn
Buồn đầy đủ rồi thì hãy rời xa nhau

Cái nhớ chẳng cho nỗi vật dụng vã hễ cào, nhưng mà vẫn được call là nhớ. Làm cho sao có thể yêu nhưng mà không nhớ? Sao tín đồ ta ko gọi chung yêu cùng nhớ và một từ được nhỉ? giả dụ tình yêu là một cơ thể, thì nỗi nhớ đó là trái tim trong khung người ấy.

Bạn đang xem: Nỗi nhớ trong tình yêu

Nhiều cơ hội cứ thử đo đếm xem ta yêu tín đồ ấy nuốm nào, những hay ít, nếu không tồn tại người ấy ta đã sống tiếp như 1 ngày nào đó của thừa khứ, là ngày hôm nọ, là ngày hôm kia, là ngày nào này mà ta có một ít ký ức về nó. Là 1 ngày êm đềm cùng tươi đẹp.

Rồi ta lại nghĩ, trường hợp nó giống một ngày không giống với chiếc ngày êm đềm đó, là ngày ta một mình vật lộn cùng với nỗi đau, là ngày ta thấy mình cô đơn, là ngày ta thấy thuyệt vọng nhất... Thì sao?

Ta tự tư tưởng rằng, cái gì không tồn tại thì điện thoại tư vấn là “không có”. Loại gì bao gồm rồi mà không tồn tại nữa thì được call là “mất”. Ta lại nghĩ, nếu như một ngày ta không tồn tại người ấy nữa, thì ta tất cả phải dùng từ “mất” nhằm nói về sự việc “không có” này không?

Khi tình yêu cho lúc đẹp tuyệt vời nhất là lúc ta sợ nhất số đông mất mát. Ta nghỉ ngơi đây, nghĩ về bạn ấy nhưng mà mắt thấy cay cay. Gần như gì niềm nở nhất hình như đã hiện hữu chỗ đây, trong không khí, trong hơi thở cùng trong giải pháp mà tim ta đập.

Nó không ít để ta rất có thể bình im khi không tồn tại người ấy..và cũng vô số để ta tìm kiếm được bình lặng bên tín đồ ấy. Chỉ một giọng nói ấm, tiếng cười vui, "anh ghi nhớ em" đặc giọng địa phương, nghe mãi cũng thành yêu. Yêu thương cả mẫu tính hậu đậu, giỏi chọc nghẹo, yêu thương cả rất nhiều ân cần, những đắn đo, yêu cả khi ta thấy bi thảm nhất.

Ta phù hợp cái bi quan rón rén của tình cảm và yêu thương từng giọt.

Thỉnh phảng phất ta lại nghĩ, hạnh phúc vốn dĩ xuất hiện thêm rất không nhiều trong cuộc sống đời thường của mỗi người. đồ vật mà người ta tư tưởng là niềm hạnh phúc ấy, thiệt ra chỉ là một trong những khoảnh khắc. Như là 1 trong những lúc nào kia khi được ở ở bên cạnh người ta yêu, như là 1 trong những lúc nào đó khi được nằm yên ngắm nhìn và thưởng thức những không gian trên è cổ nhà, như là ta vừa tạo cho ai đó niềm hạnh phúc và ta lưu lại được một phần... Hạnh Phúc được tính bằng khoảnh khắc, không được xem bằng quãng thời gian là năm, tốt tháng, hay cả cuộc đời.

Và rồi ta lại hỏi, khi không ở mẫu khoảnh khắc hạnh phúc ấy, thì ta là gì? Là Bình Thường, là không Hạnh Phúc, là Đau Khổ, là... Không Gì Cả?

Nếu mang so sánh, cụ thể là niềm hạnh phúc là viên ngọc trên vùng sỏi, ta rất có thể tìm thấy tuy nhiên thật sự rất khó khăn. Ta nghĩ, ta yêu bạn và ta tìm thấy hồ hết viên ngọc ấy, ta bên cạnh đó có xu hướng cất lốt nó vô cùng kỹ, sợ nó rơi, vỡ, hại mất cho nên vì vậy ta cầm ôm nó chặt hơn...

Ta lại sợ nếu ta ôm thừa chặt, viên ngọc ấy trở thành viên sỏi lúc không ở dưới ánh khía cạnh trời, không có hơi thở, không có tự do. Ta tự dưng dưng không biết với việc giữ lấy nó, kính yêu nó giỏi buông nó ra nhằm nó bùng cháy sáng.

Mỗi giây đắn đo, ta lại đánh mất một giây Hạnh Phúc, đổi thay nó thành một giây ko Hạnh Phúc, Bình Thường...hay không Gì Cả. Với cuối cùng, ta chẳng biết đề nghị làm gì, đành phải kê lại vớ cả. Chỉ từ Nhớ. Nhớ làm cho ta buồn, tuy thế Nhớ có tác dụng ta hạnh phúc, bởi ta yêu.

Suy nghiệm | Triết học tập | Phật học tập |Diễn bọn | Pháp âm | Tùng lâm Diệc cổ | Sơ đồ vật blog | bốn liệu tra cứu giúp | Tự reviews | Facebook | liên hệ | quan sát và theo dõi | Đăng nhập
*

Yêu với Nhớ
*


*

Đung đưacánh võng hiên nhà
Lim dim đôi mắt nhớ da diết tình
Trắng tối chỉ có một mình
Nhưng nhờ thương nhớ do vậy hai mình
Có yêu thương thì sẽ có nhớ và nhờ nhớ mà lại biết mình vẫn yêu... Nhớ như loại cầu nốihai tinh ước xích lại sát nhau... Sống ở đời mà lần chần yêu thì thà chếtquách cho xong... Nhưng yêu rảnh nhạt, yêu cho có, yêu có tác dụng kiểng, yêu chơi chơithì thà đừng yêu...

Xem thêm: Top 10 quán nầm bò nướng hà nội ngon và đắt khách nhất, top 8 quán nầm bò nướng ở hà nội


Đã nhớ thì bắt buộc nhớ cho thật da diết, nhớ cho quặn thắt tim gan, ghi nhớ như vớ cảnhững gì quanh ta phần đa là bãi tha ma nghĩa địa và chỉ bao gồm duy tốt nhất nỗi nhớ là sống đụng tinh khôi thì mới nên nhớ...
Đã yêu thì đề xuất yêu không còn mình, yêu hoành tráng, yêu mang lại sơn đề xuất cùng, thủy đề nghị tận. Yêu cho trời đất đề xuất hờn ghen, cho mưa thành nắng và cho ngàyphải thành đêm thì mới có thể nên yêu...
Người ta hại tình yêu chính vì như thế mà người ta sợ cả nỗi nhớ, cũng hoàn toàn có thể vì tín đồ tasợ nỗi nhớ cơ mà thành ra tín đồ ta sợ đề nghị yêu... Sợ nhớ nhung thì đừng bao gồm dại dộtcắm nguồn vào mà yêu, trường hợp không, tình yêu đang giết chết bạn một giải pháp không yêu đương tiếc...
Tôi chẳng sợ nhớ, không phần đa thế, tôi còn biết ơn nỗi nhớ rất nhiều. Nhờ bao gồm nỗinhớ cơ mà tôi biết tôi chưa phải là máy bộ vô tri, con tín đồ vô cảm. Nhờ bao gồm nỗinhớ nhưng tôi được sống dậy một trái tim tưởng chừng đã thành sỏi đá. Nhờ bao gồm nỗinhớ nhưng tôi được bắc nhịp cầu đến ngay sát hơn với người tôi yêu thương...
Tôi chẳng sợ yêu, vì chưng nhờ có tình yêu mà lại tôi cảm nhận cuộc đời này xứng đáng để sống.Không bao gồm tình yêu, tôi không tồn tại. Nếu tất cả tồn tại, chắc hẳn rằng tôi cũng biến thành tự tử.Tình yêu cung ứng cho tôi một đền đài để thờ phụng, 1 căn nhà để đậy mưa chenắng, một hình hài xứng danh tôn trọng cùng một con phố đáng nhằm đi...
Nhớ em tim thắt ruột đau
Mắt sầu ngân ngấn hạt châu đong đầy
Yêu em chẳng đề cập tháng ngày
Càng lâu càng tỏ tình yêu chung trinh
Người ta sợ khoảng cách vì khoảng cách làm nỗi nhớ thêm đong đầy... Khoảng tầm cáchkhiến hoài nghi tăng trưởng, khiến cho tình cảm nhạt phai... Sợ khoảng cách thì đừngcó vội vã nhân danh tình yêu, vì chưng tình yêu nhưng dễ bị phôi phai bởi khoảng tầm cáchthì đó chắc hẳn chẳng bắt buộc là tình yêu...
Tôi chẳng sợ khoảng cách, không đông đảo thế, tôi còn cần ghi ơn loại không gianbiền biệt hun hút muôn trùng cách trở đó, vày nhờ nó nhưng mà tôi nhận thấy đâu là tìnhyêu thật và đâu là những xúc cảm na ná tình yêu... Để thừa nhận diện tình yêu, sựcách biệt về không gian là chướng ngại vật tuyệt vời, nó không những thử thách niềmtin, thử thách nỗi nhớ mà nó còn thử thách cả sự tình thực và lòng từ bỏ trọngtrong mỗi khẩu ca được thốt ra...
Người ta sợ thời gian vì thời gian khiến cho mọi thứ yêu cầu thay đổi... Thời gian khiếntình yêu bị lao đao do những cám dỗ và lừa mị vây quấn xung quanh... Thờigian khiến cho tình yêu bị chông chênh theo số đông dòng cảm xúc chợt đến bất chợt đi...
Tôi chẳng sợ hãi thời gian, không đa số thế, tôi còn cúi đầu cảm tạ thời gian, bởinhờ nó mà lại tôi có thể chứng tỏ được tình cảm đó bao gồm thật hiện hữu giỏi chỉ lànhững ngôn ngữ chót lưỡi đầu môi... Thời hạn là liều thuốc thử giỏi vời, nógiúp ta nhận thấy ai mới thật sự thân thương mình với mình thiệt sự yêu thương thươngai... Không tồn tại thời gian thử thách, tất cả tình cảm hầu như chỉ là những cảm hứng hư hao nổitrôi lềnh bềnh cùng bề mặt nước...
*

Ta ngồi đây một mình trong đêm
Ngợi ca tình yêu như là chân lý vĩnh hằng
Dẫu đời có thay đổi như sáng nắng nóng chiều mưa
Thì vẫn còn đó đó gồm ta nguyên trinh với tình thân bất diệt
Mặc cuộc sống có chê ta khờ khạo
Ôm ấp một ái tình không tuổi không tên
Thì ta vẫn là ta nguyên màu sắc như ban đầu phương thảo
Lặng lẽ thương yêu vượt thắng hầu hết trở ngại chống đường
Không có điều gì là không thể
Kể cả ngày mai có thể chết trong nỗi lưu giữ âm thầm
Thì từ bây giờ dẫu chỉ với một khá thở ao ước manh
Ta vẫn nhớ và yêu như ngày đầu tiên chạm chán gỡ
Tình yêu vào ta không bị trở ngại vì chưng thời gian
Càng cần thiết vì không khí xa xôi ngăn đường cản lối
Bởi tình yêu cùng nỗi ghi nhớ trong ta
Chính là ngọn lửa hàng ngày giúp ta thức giấc
Chính là thác bầy sớm hôm đưa ta đi về nguồn cội
Và chính là vì... Solo giản... Ta yêu em...!!

Tác giả bài xích viết: TRÍ KHÔNG

Tận cùng của đơn độc là hòa đồng trong vớ cả

Tận thuộc của toàn bộ là bản thân ta tròn đầy

Triết học tập - Phật học - Diễn lũ - Pháp âm - Tùng lâm Diệc cổ


*
Comments
Lời thưa...
*
Cảm ơn các bạn đã đọc bài viết:- Có chủ kiến gì xin để lại lời bình phân tách sẻ.- Viết bằng tiếng Việt tất cả dấu để đọc dễ dàng hơn.- nếu không đăng nhập blog, phấn kích ghi thương hiệu thật nhằm tiện trao đổi.Xin chào và chúc sức khỏe!