Vượt ngục tù Chí Hòa, tử tù hãm Phước “tám ngón” tiếp tục vác súng AK đi cướp giết. Nhưng mà cuối cùng, tên cướp tàn nhẫn lại bị một người dân hiền từ hạ gục trong khi súng trong tay hắn chuẩn bị sẵn sàng nhả đạn.

Bạn đang xem: Phước tám ngón kỳ 3

Đang xem: phần lớn Cuộc Trốn Tù siêu hạng Của Phước Tám Ngón Kỳ 3

*
Ông Hóa Công Hoàng, người quật ngã tên cướp Phước “tám ngón” 17 thời gian trước – Ảnh: Quốc Việt

Ngồi xe suốt đêm vượt quốc lộ 14 tệ hơn hết mặt ruộng cày, tôi cứ hình dung người lũ ông từng tay không bắt thương hiệu cướp nổi tiếng “Phước tám ngón” nên có gì đấy đặc biệt, vày không thì làm thế nào hạ gục được trinh sát đã có tác dụng cho toàn bộ cơ thể dân lẫn lực lượng cảnh sát hình sự và trại giam Chí Hòa mất nạp năng lượng mất ngủ…9 giờ sáng, thành phố Buôn Ma Thuột, Đắk Lắk, hanh hao tiết đưa mùa. Tôi tìm kiếm căn nhà nhỏ dại trên con đường Lê Anh Xuân nhưng mà không gõ cửa ngõ vội bởi thấy người bầy ông sẽ mê mải với cây guitar.Giai điệu du dương The moonlight sonate của Beethoven như tan tràn từ ngón tay nhẹ lướt phím đàn. Hết The moolight sonate lại cho Wedding March, Mariage A’amour… Mãi lát sau ông bắt đầu ngẩng lên. Tôi hỏi xin gặp mặt Hóa Công Hoàng. Ông gật đầu: “Hoàng là tôi đây”.Thoáng tưởng ngàng! người bắt sống trinh sát năm nào đang nuốm guitar trước phương diện tôi trông hiền đức và trẻ em hơn các so với giới hạn tuổi 50.Nghe khách thức dậy chuyện Phước “tám ngón”, ông cho biết thêm 17 năm sẽ trôi qua thuộc bao thay đổi nhưng ông quan yếu quên đêm hôm định mệnh suýt đẩy mái ấm gia đình ông xuống vực thẳm u tối nhất. Năm đó ông 33 tuổi, vợ chồng đã tất cả hai con trai, đứa đầu 5 tuổi, bé nhỏ sau mới lên 2.Gia đình sống bởi sạp vải vóc nhỏ, cũng chỉ đắp đổi cuộc sống thường ngày từng ngày. Thời ấy mặt đường Thăng Long còn siêu vắng, nắng tắt là chìm ngập trong bóng tối của rất nhiều vườn trà, đất trống. Tòa nhà ông Hoàng làm việc nhờ chỉ cần nhà cấp 4 cùng với vách mộc cũ kỹ, nhưng lại đã đập vào đôi mắt Phước “tám ngón” bởi chiếc ô-tô Renault của tín đồ cậu để phòng trước.Hoàng đơ lùi ra cửa. Kẻ chũm súng cũng lao ra, hướng súng sang vk con ông đang hối hả chưa gọi chuyện gì. Nó gầm gừ: “Quay xe pháo ra ngay, không tao phun chết vk con mày”. Hai bé ông sợ hãi hãi, khóc oà. Hoàng sợ vợ con bị bắn, cố bình tâm quay xe theo tên cướp. Nó lại quay súng, gí vào sống lưng Hoàng: “Mày chở tao đi ngay, ko tao phun chết cả nhà”.Lúc này Hoàng đang bình tĩnh, lóe suy nghĩ cứ chở nó đi, nếu tất cả giết chỉ giết mỗi mình ông, vợ con sẽ sống. Ông đạp máy. Thật lạ, cái xe cà tàng thông thường đạp chục lần chưa nổ, nhưng khoảnh khắc sinh tử này chỉ một chiếc đã nổ giòn. Ông cụ lái, tên cướp nhảy lên phía sau.Hoàng nhả côn tay, vọt lên dốc bí quyết nhà mươi mét, đường vắng lạnh, về tối hun hút. Bất thần mũi súng vẫn gí vào lưng chĩa lên gáy Hoàng. Từng tập huấn quân sự chiến lược hồi chiến tranh biên giới, ông nhận ra đó là khẩu AK báng xếp, cưa nòng.Từ cơ hội nổ máy, ông vẫn nghĩ rất có thể bị giết, giật xe. Thời điểm bị mũi súng chĩa ngược lên đầu, ông nghĩ về nó sắp bắn thật rồi. Như phản bội xạ thoải mái và tự nhiên trước giây lát sống chết, Hoàng hòn đảo người ra sau, quàng nhị tay siết chặt tên cướp. Đùng. Một phát đạn sượt qua cổ ông làm cháy áo, rộp da. Bị ù đặc bởi đạn nổ ngay lập tức tai, Hoàng vẫn khốc liệt siết tên cướp. Dựa vào cú đảo người, ông thoát bị tiêu diệt trong mặt đường tơ kẽ tóc vày nòng súng gí vào gáy trượt qua cổ.Hai fan té ra đường, kết dính nhau lăn xuống rãnh nước. Khẩu AK vẫn bị ép chặt giữa hai người, nòng chếch qua cổ Hoàng. Ông đè mặt trên, tên giật nằm dưới cụ vùng ra để chĩa mũi súng vào ông tuy nhiên không được. Mê nhạc, luyện guitar classic từ bỏ nhỏ, Hoàng cũng có sức khỏe khá giỏi nhờ được phụ thân cho tập Thái cực đạo với võ sư Bé, huyền đai đệ tứ đẳng ở Buôn Ma Thuột.

Lẽ ra Hoàng tập thêm nữa tuy thế ông mê nhạc hơn, hại bàn tay tấn công bao mèo sẽ làm cho cứng ngón đàn… Tên chiếm vẫn bị ông siết cứng. Vợ ông bây giờ đã bớt sợ, la hét mong cứu, rồi chạy đến ập lên lưng chồng, đè thêm xuống dưới.Tên giật không vùng nổi, gầm gừ: “Tao bắn chết hết tụi mày”. Ông Lâm trường Thắng, cựu công an là mặt hàng xóm, nghe kêu cứu giúp lao ra. Ông cũng ập lên trên người vợ ck Hoàng nhằm đè tên cướp mặt dưới, cùng quàng tay chộp nòng súng đơ ra. Từ bây giờ tên giật gần ngạt thở, đôi mắt trợn trắng. Hoàng thả lỏng ra nhưng này lại bật dậy định bỏ chạy. Hoàng lao tới, nghiền nó vào hàng rào rồi cùng ông thắng dùng ráng khóa tay tên cướp ra sau đến hàng xóm trói lại.Bị giải về công an phường, tên chiếm chỉ khai thương hiệu Tâm, túi không sách vở và giấy tờ gì ngoài ba viên đạn với một viên còn vào súng. Đến khi tổ cảnh sát thành phố hồ chí minh trên đường truy tìm mới dìm dạng đó là tướng cướp khét tiếng Phước “tám ngón” với nhị bàn tay chỉ tất cả tám ngón, xăm hình đại bàng sau sườn lưng và khẩu AK cưa nòng.

*
Ông Hoàng quay lại nơi đã từng có lần sống chết với Phước “tám ngón” – Ảnh: Q.Việt

Sau 17 năm, vua vẫn nhớ mãi mang lại lúc biết mình đương đầu với bao gồm Phước “tám ngón” mới cảm thấy run. Trước đó, ông đã đọc báo biết quá trình cướp làm thịt tàn bạo, nhất là sự quá ngục hiếm của tử tù nhân này, tuy nhiên không nghĩ về mình lại có ngày đương đầu sinh tử với nó.Chính đại tá Thân Thành thị trấn dẫn đội cảnh sát truy lùng đang nói nhờ gan dạ Hoàng mới thoát chết. Số đông nạn nhân của tên giật này đông đảo bị bắn thẳng vào đầu chết ngay, vày vậy nó không cần phải mang theo nhiều đạn. Mũi súng chuyển từ hông lên gáy Hoàng chính là lúc nó đã sẵn sàng bắn.Sáng giao mùa khô nóng hao, ngồi nhắc lại chuyện 17 năm trước, ông hoàng trầm tư: “Hôm tên giật bị xử phun tôi ko đi xem, tuy nhiên sau vô tình coi được clip pháp trường. Bằng hữu hỏi tôi nghĩ về gì. Tôi chỉ trả lời mình thanh thản. Pháp luật bắt nó đền rồng tội. Còn tôi chỉ nỗ lực cứu gia đình”.Nghe trung ương sự, tôi nói có lẽ rằng nhờ ông mà chuỗi giết mổ người tàn khốc của Phước “tám ngón” giới hạn lại. Nếu không phải ông mà lại là nàn nhân không giống thì chưa biết thế nào. Biết đâu máu người lương thiện lại đổ? Trẻ thơ lại mồ côi thân phụ mẹ? Ông Hoàng trả lời có lẽ cũng là sự tình cờ, ác đưa ác báo của tên chiếm bị sắp xếp vào tay ông. Ông không dám nhận dũng cảm, chỉ suy nghĩ mình ko lùi trước cái ác thôi. Trường hợp tên giật không chĩa súng vào vợ con ông mà là hàng xóm thì có thể ông vẫn làm vậy.Năm Phước “tám ngón” bị ông Hoàng hạ gục nó mới 23 tuổi, trạc tuổi bé ông bây giờ. Ký kết ức của bé ông về ban đêm đó cực kỳ mờ nhạt vì còn quá nhỏ, nhưng lại thi phảng phất ông vẫn kể lại cho nhỏ nghe. Với họ, kế bên kỷ niệm, sự khiếu nại này còn là một bài học, một bài học xương máu để gia công người ung dung hay thành tội đồ bị khiếp tởm. Ông dạy các con rằng kiếp bạn ai sinh ra cũng tương tự nhau, nhưng mà đường đời phía đằng trước lại có nhiều ngả nhằm xô đẩy bước chân vào những nẻo mặt đường sáng tối. Phước “tám ngón” ngày ấy giỏi tội phạm trẻ tiếng có không giống nhau về phương pháp hoạt động, nhưng đầy đủ giống nhau tính ích kỷ và lòng tham mù quáng. Đó đó là cội mối cung cấp tội ác!Rời kỷ niệm, ông lại lướt bọn guitar mang lại tôi nghe. Rồi ông trọng điểm sự thời chiến con người sống nay chết mai, tuy vậy dễ gồm lý tưởng vì chính đạo rõ ràng. Còn thời bình được không ít thứ, tín đồ ta lại dễ mất phương hướng, lý tưởng sống để chìm ngập trong tâm tham lợi danh.Ông đùa guitar trường đoản cú 15 tuổi. Hai nhỏ ông cũng tương đối yêu đàn, tiếng đã có thể hợp tấu cùng cha. Gia đình ông tự trước khi gặp Phước “tám ngón” tới nay vẫn chưa một ngày dừng đổ những giọt mồ hôi đắp đổi mưu sinh, cơ mà ông vẫn mong mỏi hướng các con vào tình yêu loại đẹp. Ông nói với bé rằng rất có thể nghèo tiền, kém tài, dẫu vậy nếu thiếu hụt tình yêu và đam mê phần đông điều tốt đẹp thì rất đơn giản mong manh, mất phương hướng làm tín đồ ở đời.* Nghe giờ đồng hồ súng nổ, tôi run lắm. Mà lại thấy Hoàng vẫn quyết chết sống với tên cướp, tôi thay lao ra giúp anh. Tối ấy, Hoàng không sợ hãi hãi, đầu hàng tên cướp. Nó bắt anh chở ra đoạn đường vắng là để phun chết, chiếm xe máy. Có thể nó sẽ nặng nề tin tay súng tàn nhẫn như nó mà ở đầu cuối chịu thúc thủ trước một tín đồ dân bình thường.* lịch sử dân tộc trại giam Chí Hòa chỉ có vài fan vượt ngục thành công. Phước “tám ngón” là tù đọng hình sự độc nhất vô nhị vượt lao tù thành công, đặc biệt là trong chứng trạng bị biệt giam hóng thi hành án tử hình. Anh Hoàng không hề may mắn, mà bao gồm lòng gan góc cùng với hành động tự vệ chủ yếu xác, quyết liệt đã hạ gục được tên tử tù man rợ.

Phước “tám ngón” tên thật Nguyễn Hữu Thành, sinh vào năm 1972 làm việc Bình Dương. Phiên bản tính côn đồ từ nhỏ, Phước “tám ngón” đã tự chặt hai ngón tay mình nhằm đoạn tuyệt thân phụ mẹ. Năm 1988, gã bị 36 mon tù vày tội trộm cắp, nhưng đã trốn trại, thiết lập súng AK nhằm lập băng đảng đi cướp, làm thịt người. Năm 1994, gã bị tóm gọn lại cùng bị tuyên án tử hình. Trong những lúc bị biệt giam ngóng thi hành án, Phước “tám ngón” đang cưa cùm, vượt ngục tù Chí Hòa, rồi trốn lên Tây nguyên liên tiếp trộm cướp bởi súng AK cho tới ngày bị fan dân bắt lại cùng bị thực hành án tử hình làm việc pháp trường Long Bình, quận 9, TP.HCM.

thoát khỏi khám Chí Hòa, Phước “tám ngón” tiếp tục hành trình tội ác, tuy nhiên rồi ngày tàn của tay giang hồ nước máu lạnh đã điểm. Án xử tử lần sản phẩm hai đã ngừng một cuộc đời tội lỗi.
Dân Việt bên trên
*

Tiếp tục lỗi lầm tày trời

Cuối tháng 3.1995, sau khi trốn ngoài trại giam, Phước về Thủ Đức tìm đến nhà vợ. Tất cả đều sững sờ trước sự xuất hiện của Phước thời điểm nửa tối với áo xống tơi tả và nhiều thương tích. Không tồn tại súng và cỗ dạng thảm hại, anh chị vợ vẫn chết khiếp vì hắn. Dặn dò bà xã xong, Phước cấp vã ra đi. Nhưng mà chỉ 1 tuần sau đó, cũng vào thời gian nửa đêm, Phước lại trở về với đưa vợ con lên Đắc Lắc.

Đầu mon 7.1995, Phước trở về tp.hồ chí minh và gặp Nguyễn Kim Sơn, mới đi tù do tội trộm cắp về. Nhì tên đã đột nhập vào một căn nhà tại Thủ Đức trộm 2 xe cộ máy, bán tốt gần 2 cây vàng. Với số tiền này, Phước với Sơn lên Tây Ninh sở hữu được 2 súng AK báng xếp với nhiều đạn. Khi mang súng đạn về lại Thủ Đức, chúng ban đầu phi vụ đầu tiên.

Phước cùng Sơn từng tên thủ một AK báng xếp chở nhau trên xe đính thêm máy đi “săn mồi”. Đêm 15.8.1995, tại quanh vùng Thuận An (tỉnh Bình Dương), chúng chặn xe Angel của một cặp vk chồng. Chúng phun người ck chết trên chỗ, bắn chị bà xã trọng thương, bất tỉnh.

Với súng AK, Phước “tám ngón” và đồng bầy đã thực hiện rất nhiều tội ác



Vài bữa sau Phước lấy mẫu xe vừa giật được, chở một tên lũ em đi “làm ăn” thì gặp gỡ phải tổ tuần tra của công an. Phát hiện tại hai đối tượng người dùng nghi vấn, tổ tuần tra đang đuổi theo. Phước lái xe một tay, một tay lôi khẩu AK giấu trong áo gió ra đưa cho tên đàn em ngồi phía sau, ra lệnh: “Bắn đi!”. Thấy lực lượng tuần tra quá mạnh, tên bầy em sợ hãi, thu lại súng, ôm cứng Phước. Phước chửi thề rồi tắt đèn xe, rẽ vào một trong những con đường nhỏ dại trốn thoát ra khỏi lực lượng tuần tra. Cho dù thoát được cuộc truy đuổi nhưng Phước trở buộc phải lo ngại, hắn trốn về Nha Trang.

Ngày tàn

Phước “tám ngón” và các đệ tử đến Nha Trang. Chúng tranh thủ nghiên cứu một tiệm rubi và dự định đột nhập lúc trời tờ mờ sáng. Phước đang không gặp mặt may. Thời hạn này, công tác làm việc tuần tra, giữ an toàn ở tp Nha Trang rất nghiêm ngặt yêu cầu Phước và bọn em không thực hiện được vụ cướp.

Nhận ra ngày tàn của Phước, đám bọn em rẽ lối mất tăm. Phước chờ thời xưa đành một mình leo lên xe cộ đi Buôn Ma Thuột.

Vượt ngục khỏi Chí Hòa, Phước “tám ngón” liên tục thể hiện bản chất máu lạnh



Vừa để chân vào bến xe, Phước đã trở nên một tên giang hồ túm cổ dằn mặt: “Mày là thằng nào? ”. Trong hành trang khi ấy có khẩu pháo AK cưa báng, Phước lại là người giết người không tởm tay. Đối với Phước, đám côn vật này chỉ là các loại tép riu, nhưng thực trạng bị truy nã, Phước nhẫn nhục, đồng ý làm luật bởi một buổi tiệc mời băng nhóm này được tổ chức trong một nhà hàng quán ăn tại Buôn Ma Thuột.

Đứng đầu băng nhóm này Cu Lu, một giang hồ gồm bộ dạng bảnh bao cùng là đệ tử của Tin Pales (trùm làng mạc hội đen ở Khánh Hòa lúc ấy). Trong bữa tiệc ấy, Cu Lu lẳng lặng cho trước phương diện Phước buông một thắc mắc lạnh lẽo: “Tên gì?”.

Phước bình thản: “Tôi là Tâm, sinh hoạt Nha Trang trốn lên trên đây nhờ các huynh góp đỡ”.

Ngay lập tức, Cu Lu rút nhỏ dao đâm phập xuống bàn, trừng trừng nhìn Phước gằn từng tiếng: “Tao là Cu Lu, nghe thương hiệu này không Phước “tám ngón”?”.

Phước đơ mình. Cu Lu vỗ vai Phước thay đổi giọng vơi hơn: “Ông cứ ở trợ thời đây, mà lại đất này không phù hợp với ông cùng cả cùng với tôi đâu!”.

Xem thêm: Kỳ bí tài chế tạo vũ khí của người khổng lồ một mắt "" in american english

Phước gồm phần kính nể bí quyết xử sự của Cu Lu. Cơ mà hắn ko sống dựa vào băng nhóm này. 1 năm sau đó, Phước lãnh án tử hình, Cu Lu chết vì tai nạn đáng tiếc giao thông. Ở Buôn Ma Thuột, nhằm ngụy trang, Phước lẻn vào trong 1 quầy thuốc Tây đem trộm một ít bông băng băng bó lại bàn tay cụt 2 ngón, vờ vịt như bị thương, để che tung tích.

Bị bắt với tử hình lần thứ hai

Hai vợ chồng anh H.C.H cùng chị L.T.D.H có bố đứa con. Anh H. Ko được vĩ đại và cũng không có võ. Khi ấy, anh làm cho nghề trang trí nội thất, chị bà xã bán vải ở 1 khu chợ thuộc tp Buôn Ma Thuột.

19h về tối 1.10.1995, anh H. Chở vk và hai đàn ông đi trên loại Honda 67 về nhà. Vừa đặt chân vào cửa nhà, vợ ck anh giật phun mình lúc cùng bắt gặp trước cánh cửa phòng một bạn trẻ trẻ mặc áo phông thun màu đen cầm khẩu pháo chĩa trực tiếp về phía mình, gằn giọng: “Lùi lại không tao bắn chết!”.

Chị vợ tái mặt. Hai đứa bé bỏng khiếp vía nép tiếp giáp vào người ba mẹ. Chú ý kỹ ánh nhìn sắc lạnh cùng khuôn khía cạnh của kẻ đối diện, anh H. Nhận thấy đây không hẳn trò đùa, kêu cứu vớt cũng vô ích.

“Lùi xe lại không tao phun chết bà xã con mày!”. Tên giật tiến tới mặt anh H. Ra lệnh: “Mày xoay xe chở tao đi”. Tên giật dí khẩu pháo vào đầu anh, khá lạnh rợn người của khẩu pháo AK cưa nòng chuẩn bị sẵn sàng nhả đạn có tác dụng anh H. Toát không còn mồ hôi. Anh gọi rẳng, trường hợp chở tên chiếm đi, rứa nào anh cũng bị hắn giết.

Tên giật ngồi sau xe kề súng vào hai bên sườn anh H., sai bảo cho anh chạy ngược lên dốc để ra đường lộ chính. Đường xóc khỏe khoắn làm xe cộ rất khó đi, vừa chạy được khoảng chừng 3m, anh H. Quyết định sống bị tiêu diệt với thương hiệu cướp, anh bảo: “Ông bỏ súng ra, cứ kè kè hai bên sườn sao nhưng chạy xe?”.

Tên cướp chuyển khẩu pháo định dí vào gáy anh. Đúng thời điểm đó, anh H. Buông tay đua quay fan lại thiệt nhanh, lấy hết sức bình sinh ôm chặt cứng tên cướp. Ko ngần ngại, tên chiếm nổ súng. Viên đạn sượt qua gáy khiến cho anh phỏng rát.

Chiếc xe đổ đi xuống đường kéo theo hai bạn ngã nhào xuống đất, lăn mấy vòng xuống mương. Siêu may, Anh H. Lại nằm đè lên tên cướp, ghì chặt hắn xuống. Nhì tay tên cướp và khẩu súng ép chặt vào tín đồ anh. Đã đuối sức, tuy thế anh H. Vẫn ôm chặt cứng tên cướp mặc hắn cố sức vùng vẫy và trừng mắt quát: “Buông ra ko tao bắn chết!”.

Vợ anh và những người dân bao bọc thấy vậy khiêu vũ vội xuống mương cùng đè thương hiệu cướp gần kề mặt khu đất mương thô cạn khiến cho hắn tất yêu nhúc nhích. Từ bên dưới mương, tên cướp được gửi lên khía cạnh đường sau khoản thời gian bị tước đoạt súng.

Một cuộn dây băng y tế được sử dụng để cột chặt tay hắn lại. Tên chiếm gồng tay bứt tung gai dây vùng quăng quật chạy, nhưng đã trở nên chụp áo kéo lại. Loại áo bị rách, toàn bộ đều sững bạn vì sau lưng hắn bao gồm một hình xăm nhỏ đại bàng tung cánh bay qua hàng núi color xanh. Thương hiệu cướp đó là Phước “tám ngón”. Năm ấy hắn 24 tuổi.

Phần chiêu tập của Phước “tám ngón” tại nghĩa địa trường bắn Long Bình

Tại cơ sở công an, hắn khai thương hiệu là Nguyễn Văn Tâm, ngơi nghỉ Nha Trang. Ánh mắt hắn vẫn sắc đẹp lạnh với vẻ mặt bình thản, không còn tỏ vẻ sợ hãi. Phước giả vờ không biết chữ, ký kết một dấu cộng vào biên phiên bản lấy lời khai.

Ngày 29.4.1996, 13 bị cáo trong băng giật Phước “tám ngón” ra xét xử tại tòa án nhân dân TP.HCM. Nguyễn Hữu Thành, tức Phước “tám ngón” lãnh án tử hình máy hai (án tử hình đầu tiên Phước bị tuyên trong phiên tòa ngày 24.6.1994).

Sau đó, Phước vẫn “trả nợ đời” tại pháp ngôi trường Long Bình. Trong quy trình ở chống giam tử tù, Phước luôn tỏ cách biểu hiện hung hãn. Mặc dù vậy đến lúc”dựa cột”, Phước đang sợ mang đến nỗi làm ướt sũng mẫu quần đã mặc.

Theo lời kể của các phu trường bắn tử hình, phần chiêu mộ của Phước “tám ngón” từng được thuê nhằm bốc hài cốt, nhưng toàn bộ phải chạy đi siêu xa do tử khí vượt nặng

“Gần 10 năm sau, Năm Cam cùng 4 bầy em khác cũng đền rồng tội ngay chỗ Phước để lại đa số dấu chân cuối cùng. Sau khi bốc mộ Năm Cam, đám đàn em của Năm Cam sẽ thuê luôn cửa hàng chúng tôi bốc chiêu tập Phước “tám ngón” để thanh minh sự kính trọng đối với lũ anh lẫy lừng từng nhấn 2 án tử hình với vượt lao tù khỏi xét nghiệm Chí Hòa. Nhưng, lúc quật chiêu mộ lên, toàn bộ đã phải bịt mũi và chạy ra xa vì chưng mùi tử khí của Phước bốc ra rất to khiếp. Xếp gọn gàng từng đốt xương, với đắp lại cẩn thận, ngôi chiêu mộ vẫn được bọn chúng tôi quan tâm chu đáo”. Một “phu” trường bắn Long Bình đã có lần kể lại như vậy.