Tâm trí rối bời mò về được nước ngoài Ti tỉnh thì đã tối mịt, ta vừa thò nguồn vào đại đường, lại phân phát hiện bé thỏ oắt con ranh cùng bọn người Tử Du phần lớn ở bên trong.“Đại nhân vẫn trở về.”“Ờ.”Ta dỡ áo bông, tiểu Mai nhanh chóng tiếp nhận, “Ta đi dọn cơm trắng tối.”“Đã ăn dứt tại Ngự Vương lấp rồi.” Ta trườn về tháp, stress nhấp ngụm trà nóng.”Giờ còn không muộn sao.”Con thỏ ranh mãnh ranh xịch xình xịch, xịch mang đến sát fan ta, tha theo một tấm nệm bỏ dưới chân tháp, sau đó nhanh nhảu quỳ gối ngồi xuống đất, ngước hai con mắt mong mỏi quan sát ta, “Vậy nạp năng lượng thêm một ít được không?”Sầu ghê, câu hỏi đứa nhỏ tuổi này ngồi với quỳ ta vẫn chẳng sao sửa được.“… Tử Du, bây giờ có cấm đi lại ban đêm không?”“Vừa hay không phải.”“Thế thì vừa khéo.”Ta hạ quyết tâm đứng dậy, tha nhỏ thỏ lên nói đầy phấn khích, “Đi, đại nhân ta mang các ngươi ngao du chợ đêm!”………..“Thành trường An gồm hai ngôi chợ ở phía đông cùng tây, cửa lộ diện tám hướng, tạo thành chín khu. Mỗi khu đều tứ mặt liền kề đường, cửa hàng men theo đường nhưng mở. Số đông mọi hoạt động buôn bán trong thành đều triệu tập tại nhị ngôi chợ này… Hoàng tử điện hạ còn không đến nhỉ.”Ngồi lên xe cộ ngựa, ta nói với thứ thỏ ranh mãnh ranh, “Đêm nay họ sẽ đi chợ đông, chợ đông có không ít thương nhân Oa Quốc, càng khuya càng náo nhiệt, vừa hay ngươi lại sinh sống đây.”Tử Du kéo tè Mai lại thì thào, “Không lẽ bao gồm chuyện trùng đúng theo vậy sao, cái fan đến chi phí mời dịch đưa cũng nạp năng lượng bớt, chắc chắn rằng đại nhân định kêu hoàng tử mặc cả với yêu thương nhân Oa Quốc.”Tiểu Mai dấm dúi gật đầu.”Đại nhân ki bo như thế, chắc chắn rồi.”Ta chẳng thèm lưu ý bên tê một đôi khanh khanh ta ta vẫn thầm thì mẫu gì, chỉ lo xoa xoa đầu con thỏ ranh nhép, mỉm cười nói dịu dàng êm ả thân thiết, “Nhưng ta với ngươi số đông đã thành fan một đơn vị rồi… Đến thời điểm đó ngươi cứ nghiền giá gần kề sàn sạt cho ta a!”Tử Du đái Mai đột nhiên nhiên đồng loạt quay đầu căng mắt trừng ta. Động tác thật là ăn uống ý.Con thỏ rạng rỡ ranh mấy hôm nay lại quan trọng nghe lời, nghe ta nói xong xuôi lập tức gật rước gật nhằm như gà bé mổ thóc.“Được a.”Sau đó lại nói.“Kỳ thực ta đối với bố cục Trường An cũng không quá lạ lẫm, đại nhân chắc rằng không biết, bình an kinh¹ nhưng mà Thiên hoàng đại nhân từng hạ lệnh xây dựng, cũng chính là mô bỏng theo kết cấu của trường An, bình yên kinh cũng có không ít chùa chiền, rộng nữa cũng đều có cả thành Đông thành Tây, ta sinh sống trên thủ hộ tô của Hữu Kinh², đối bình an kinh khác thường quen thuộc, ngơi nghỉ Trường An cũng vậy mà lại thôi.”Mặt ta sa sầm, “Nói như vậy ban sơ đúng là ngươi trường đoản cú mình tìm được Ngoại Ti tỉnh giấc hả?”Con thỏ nhãi ranh mỉm mỉm cười nhích lại sát ta, thì thào, “Chỉ buộc phải theo lốt tử khí³ nơi đại nhân, chắc hẳn rằng không thể lạc đường.”Vừa nhắc đến tử khí, ta không nhịn được nhếch mồm tự giễu, “Ở tổ quốc các ngươi, người có long khí, thì cố định là Thiên hoàng ư?”Con thỏ nhãi ranh quan sát ta khẳng định, “Không sai, cơ mà mà… Đại Đường thì khác, bạn sở hữu long khí, thực ra không chỉ có có một.”“Ồ? Vậy thì còn ai nữa?”“Còn có lần trước xẹp thăm ngoại Ti tỉnh Đại Đường hoàng đế bệ hạ và Ngự vương đại nhân…”Ngự Vương? đái súc sinh này cũng có?
Ta tựa đầu vào đệm lưng, thở dài bất đắc dĩ, “Thật sao. Đai Đường hoàng đế hoàng thượng nhà chúng ta, tử khí khăng khăng là sung túc hơn cả, đề xuất không?” nhỏ thỏ tinh quái ranh ngập ngừng, “… Đại nhân, ta tất cả câu này, ngần ngừ có bắt buộc nói tuyệt không…”“A? Ngươi nói xem.” Ta hai mắt lóe sáng quan sát hắn chằm chằm, nghĩ về thầm, “Nếu ngươi dám nói hoàng đệ long khí suy yếu, đế tượng nguy cơ, ta còn không vứt da ngươi có tác dụng khăn lông quấn cổ à!”“Đại nhân, trong tía người, tử khí của ngài, là tinh thuần nhất.”Ta rùng mình, đánh hơi gồm vấn đề, “Ngươi bao gồm ý gì?”Con thỏ nhãi ranh ranh gục đầu xuống, “Đại Đường tất cả câu ngạn ngữ…”“Nói gì?”“Thiên cơ —— quan trọng tiết lộ…”Ngươi —— ngươi đồ con thỏ ma lanh ranh!!Ta đang định lên cơn thì xe ngựa tự nhiên dừng lại, Tử Du kéo rèm ra, nói, “Đại nhân. Đã cho tới rồi.”Lúc này đã sắp giờ Tuất4, dẫu vậy chợ đông vẫn náo nhiệt độ phi thường.Vừa xuống xe, điệu nhạc hồ nước toàn vũ5 hòa trong âm thanh rầm rĩ của biển bạn lọt vào tai khe khẽ.“Góc thành đông nam còn có vườn phù dung, vào vườn gồm khúc giang trì, ngày mai nhưng mà thư thả, bọn họ lại vào đó dạo bước chơi.”Xe ngựa chiến dừng tiếp giáp cửa chợ đông, ta thu hút con thỏ, Tử Du dắt tè Mai, vào cửa còn còn chưa kịp tập hợp, đã trở nên cả đám người chèn đến tan tác.“Để hai người họ sinh hoạt riêng thế này cũng hay.” mặc dù sao trước lúc ra cửa ngõ đã giao hẹn ổn thỏa, mang lại giờ Hợi6 là trở về xe rồi.Ta túm chặt tay bé thỏ, nhằm khỏi bị một đám tuổi teen đuổi theo xem vũ thiếu nữ người Hồ khiêu vũ múa tách bóc ra.”Cũng may sẽ là mùa đông, bạn người rầm rịt lại ấm áp, trường hợp là ngày hè nóng nực, ta thiệt chẳng biết đề nghị nói núm nào.”Vừa rẽ vào góc con đường đông nghịt, ta treo theo thứ thỏ ranh con ranh đã tìm được một siêu thị người Oa.“Đồ tạo ra Oa Quốc thiệt là tinh xảo, chỉ nên mấy cái… hộp thơm bình đựng hoa này, hồ hết là đồ phụ nữ hết.”“Đại nhân mong mua đồ đến nam sao?”“Phải nha.” Đang nói chuyện, ta thốt nhiên mở một cặp vỏ sò hoa văn tinh tế, vốn tưởng rằng bên trong là ít dầu thơm hoa hồng, ngạc nhiên là bức tranh đầy màu sắc, khép vào thì lonh lanh vừa tay, lộ diện lại tiềm ẩn huyền cơ, không khỏi cười nói, “Thứ này hay đấy.”“Vỏ sò không đắt tiền. Tuy nhiên hoa văn màu sắc sắc bên phía trong rất tinh mỹ, hình mẫu vẽ trên cả hai mảnh các quấn quít hòa hợp, chiếc mà đại nhân đang nắm trong tay, có thể coi như mặt hàng cao cấp.”“Ô, vậy ngươi mau nghiền giá mang đến ta đi.”Ta gấp đùn bé thỏ ra trước mặt công ty tiệm, vật thỏ rỡ ràng ranh lặng lẽ khinh thường xuyên trợn trắng mắt. Ta coi như không thấy.Trước khi rời cửa ngõ hàng, con thỏ nhóc con ranh cũng mua một cái quạt đẳng cấp Nhật, thấy ta đem vỏ sò sở hữu được bỏ vào trong người, lập tức kéo tay áo ta, hỏi một biện pháp đáng thương, “Đại nhân kim cương này… chẳng lẽ không phải cho ta sao?”“Ngươi tưởng bở ài.”Ta cúi người nhéo mũi hắn, “Đây là làm cho Ngự Vương.”“Vì sao?”Con thỏ nhãi nhép ranh nhíu mày, “Hắn đối với ngươi không tốt.”“Chuyện bạn lớn, con nít đừng tất cả xía vào.”Ta vuốt ve vỏ sò vào tay, cười cay đắng.Ta chỉ là ao ước giữ mạng. Mong muốn sống thọ một chút, thì ko được để trò chơi chấm dứt quá nhanh.Thêm ngày 21 mon 12Hồi nhỏ, theo sư phụ sư huynh rong ruổi giang hồ, có 1 thời gian, sư phụ tê mê trò tiến công bạc ăn tiền, sau cuối thua thảm hại, vẫn móc không bẩn bảo ngọc danh kiếm trên tín đồ ra cầm cố thì thôi, lại còn giúp ầm lên đòi ta thuộc sư huynh thay đổi tên, bắt sư huynh đổi thành ‘Chiêu Tài’, ta điện thoại tư vấn là ‘Tiến Bảo’7Ngày kia ta chưa đủ lớn, tuy nhiên cũng biết rằng tên này rất khó nghe, nhằm tích tiền đến sư phụ bài xích bạc, sư huynh vác theo ta tuổi choai choai càn quét mọi chợ, cả mặt đường ép giá, chờ được sư phụ sau cùng chuyển bại thành thắng, thu ít nhiều ngân lượng, cũng chính là lúc nhận biết cờ bạc chẳng tốt ho gì, năng lực ép giá bán của sư huynh đã lớn ngang mức vô chi phí khoáng hậu, mà ta chịu đựng sự tôi luyện đêm ngày của hắn, dù chưa được hết chân truyền, tuy thế cũng thành cực kì tham tiền bủn xỉn.Bởi vậy mới nói ta thực sự càng ngày thích bé thỏ nhà bọn họ mất rồi, bao gồm hắn ngơi nghỉ đây, ta vị trí này chỗ nọ lần khần đã giảm được từng nào là tiền.Tiết kiệm được bạc, trung ương tình tự nhiên tốt. Ta vui sướng cuồng loạn bước ra khỏi chợ đông, quăng sạch khỏi đầu đầy đủ chuyện ko thoải mái.Ai dè đi chưa được bao xa, đã nhận ra tất cả điều không mê say hợp.Ta nghiễm nhiên thấy sát bên xe chiến mã nhà mình, là xe pháo Ngự vương vãi Phủ. Hơn nữa bên phía ngoài còn tất cả thị vệ vây quanh, ta thừa nhận ra, là thập lục vệ của Ngự vương Phủ, cả mười sáu tên gần như đủ mặt, vậy… đái súc sinh đó… cố định đang sinh hoạt trong xe.Con thỏ vô thức nỗ lực chặt ống tay áo ta, khi họ đến gần, mới phát hiện tại Tử Du với Tiểu Mai đã biết thành thập lục vệ bắt giữ.“Các tín đồ làm trò gì vậy!” Ta hộc tốc chạy lại, tè Mai khổ sở kêu lên, “Đại nhân.”“Thanh Hòa!”Ngự Vương đột nhiên vén rèm, thò ra nửa khuôn mặt, “Ngươi lên xe pháo cho phiên bản vương! Lập tức, ngay lập tức lập tức!”Ta lập tức, ngay mau chóng vùng ngoài móng vuốt của con thỏ nhãi con ranh, chui vào xe ngựa.“Vệ Nhị, Vệ Tam, thả đàn chúng, Vệ Tứ, Vệ Ngũ, tiễn hoàng tử cùng phần lớn kẻ không giống về ngoại Ti Tỉnh. Còn sót lại tạm thời về vương tủ trước.”“Vâng! vương gia.”Ngự vương buông mành, nói ngay, “Đánh xe.”Đánh xe đó là Vệ Nhất, xe chiến mã phóng đi như tên bắn, chỉ khắc sau đang ra khỏi khu vực chợ đông.Tình huống gì nạm này?
Ta ngồi vào xe, chất xám đờ đẫn.Phải hiểu được thập lục vệ của Ngự vương vãi phủ, kẻ nào thì cũng là cao thủ sản phẩm đầu, lúc không bị phế võ công, ta còn cùng đàn họ tấn công một hồi.Sau lại bị nhốt trên Ngự Vương lấp tròn một năm, ta cũng chưa từng thấy mười sáu gã tụ họp đông đủ… tất cả Ngự vương lại định hành ta, cũng đâu buộc phải lao sư rượu cồn chúng đến cả này.Không đúng.Trong xe không những có ta với Ngự Vương, ta ngoảnh đầu lịch sự …, đột nhiên nhìn thấy nội thị tổng quản.Ta ngẩn ra, tiếp nối xoay người xốc rèm hành lang cửa số lên, tuyến phố đang lùi lại phía sau, ta cực kỳ quen thuộc. Đây là định đi hoàng cung. Nửa tối canh ba thế này… Lòng ta thốt nhiên chốc căng như dây đàn.“Lẽ nào đại vương đã xảy ra chuyện?”“Hừ!” Nội thị tổng quản hừ rét mướt một tiếng, “Còn không phải nhờ Quý đại nhân làm chuyện tốt!”Lòng ta nháy mắt rét buốt, hoàng đệ đích thực đã xảy ra chuyện!!“Thanh Hòa. Thánh thượng trúng độc, đã hôn mê bất tỉnh.”“Cái gì!? A!”Ta tá hỏa đứng bật dậy, trọn vẹn quên béng mất nai lưng xe bên trên đầu cũng có hạn, vậy cần ‘Cốp’ một tiếng.Ta lại ngồi xổm xuống, hai tay ôm đầu, sờ thấy một viên u to chảng, đau mang đến nỗi đầu kêu ong ong, nước đôi mắt giàn giụa.“Thanh Hòa, ngươi là heo à.”Ngự vương vãi kéo ta lại, nhức lòng xoa xoa đầu ta, hai tín đồ như vậy cực kỳ thân thiết, trái là đồi phong bại tục, nội thị tổng quản nhìn chướng mắt, tức lộn ruột, rồi lại không dám làm mất lòng Ngự Vương, bởi vậy tức giận quay đi …, không thèm nhìn ta.“Hoàng thượng làm sao lại trúng độc!”Ta kéo tay Ngự Vương, không tự công ty được lắc đem lắc để, “Chuyện tự bao giờ, trúng buộc phải độc gì? Sao lại hôn mê bất tỉnh, thái y vẫn nói rứa nào?”Ngự vương chỉ rung lắc đầu, trầm mặc chú ý ta mất nửa ngày, tiếp theo cả xe con ngữa bỗng chao ra phía trước, giới hạn lại, Vệ độc nhất vô nhị từ bên phía ngoài vén tấm che lên, kê bậc nhằm chân tức thì ngắn, “Chủ tử, sẽ tới Đại Minh cung.”Bên trong điện Tử Thần8, trọng thần trong triều đều có mặt đầy đủ. Tín đồ nào người nấy trán nhăn ngươi nhíu, phương diện mũi căng thẳng, ta lảo nhiều lảo đảo xông vào, gạt hết đa số kẻ chắn đường, xô luôn cả thái y, lag bức mành đậy khuất hoàng đệ ra.Hoàng đệ sắc đẹp mặt xanh mét, tương đối thở gấp gáp, khắp trán toàn là mồ hôi, ta giơ tay vệ sinh lau, nhưng lại hắn thủy chung không còn mở mắt.“Quý Thanh Hòa to gan! Dám mạo phạm long nhan!”Thừa tướng khó chịu chỉa vào ta, “Còn không mau phắn xuống!”Ta lấy lại bình tĩnh, vừa bắt đầu chống tay cất mình, đã có bạn nhẹ nhàng kéo cánh tay ta. Đỡ ta dậy.Là Ngự Vương.Ta trọng tâm thần hoảng loạn bấu chặt tay hắn, đựng giọng khản đặc, “Ngự Vương, là ngươi hạ thủ?”Ngự vương vãi chỉ nhìn ta, vẻ mặt có chút phức tạp, không đợi hắn mở miệng, đã tất cả đại thần nhảy xổ ra, “Quý Thanh Hòa, ngươi còn dám đơm đặt đến Ngự Vương năng lượng điện hạ! new vừa rồi thái y sẽ tìm ra, thứ chúa thượng trúng phải chính là Thiên Trúc ngọc hương, một số loại độc này sẽ không tan vào dung dịch, chỉ kết hợp trong thạch ngọc, khoác ngọc chẩm ngươi dâng lên bệ hạ ngày hôm nay, gặp mặt phải cam tùng9 đã trở thành màu xanh, ngươi còn có gì nhằm nói!”Thái y chuyển ngọc chẩm đến thừa tướng, thừa tướng tức khắc quẳng xuống chân ta.Ngay chớp nhoáng vỡ chảy thành mấy mảnh, ta cúi đầu nhìn hầu như mảnh vỡ sẽ ngả xanh, vào đầu hiển thị lời hoàng đệ new nói hồi chiều.“Nếu mà lại làm vỡ…”Nếu và lại làm vỡ…Ngự vương hơi quắp mắt, bàng quan cạy tay ta ra, mặc nhiên nói, “Người đến, lấy Quý Thanh Hòa trong thời điểm tạm thời áp vào thiên lao.”………..“Nếu đang tìm ra là Thiên Trúc ngọc hương, thái y có thể đúng dịch bốc thuốc, ngươi yên tâm được rồi.”Ngự vương tựa vào chấn song thiên lao, nghiêng mặt quan sát ta, “Từ đêm qua cho giờ, ngươi chẳng chịu nên ăn gì cả.”Ta teo ro ở góc tường, ôm đầu gối.Ngự vương vãi thở dài, không nên người open lao, kế tiếp đuổi tất cả đi, tự mình chui vào, “Hoàng thượng bắt đầu rồi đang tỉnh. Trợ thời thời không còn lo ngại.”Ta lag mình, tất cả chút bất lực ngửng đầu chú ý hắn.Hoàng đệ không câu hỏi gì nữa. Hắn vẫn tỉnh, tỉnh rồi.Ngự vương vãi ngồi xổm xuống, vuốt ve sầu khóe đôi mắt ta, “Đều sưng thành hạch đào10 rồi, trước đây tại Ngự vương vãi phủ, cũng chưa lúc nào thấy ngươi khóc đến cả như vậy. Trường hợp kẻ trúng độc thay đổi lại là bản vương, liệu ngươi sẽ hay là không khóc thành loại dạng này?”“Sẽ. Đương nhiên là sẽ.”Ta rặn ra vẻ tươi cười, Ngự Vương lập tức nhíu chặt mày, mỉm cười khầng khậc, “Ngươi sẽ khóc? bạn dạng vương thấy buộc phải là ngươi vui quá cơ mà khóc bắt đầu đúng.”Dứt lời kéo ta vào lòng, vòng đeo tay ôm vai ta, bàn tay nhẹ vuốt đầu ta, “Còn đau không?”“Không.”“Tối qua ta vô cùng đau lòng.” Ngự Vương nhìn thẳng vào đôi mắt ta, nói, “Ngươi thật sự hoài nghi ta hạ độc, Thanh Hòa, giả dụ ta độc chết bệ hạ rồi, ngươi nhất mực sẽ đi tìm cái chết, ta yêu ngươi nuốm này, sao rất có thể mặc ngươi rời bỏ ta?”Ngươi đâu bao gồm nghĩ vậy…“Bản vương vì ngươi, ngay nước nhà cũng không cần, làm cho sao rất có thể hại hoàng thượng, ví như là ý muốn hại, một ngày mười hai dòng canh giờ, y có thể chết được nhì nghìn tư trăm lần.”Ngay từ đầu là ngươi chủ yếu miệng nói với ta, ngươi đã ân hận hận, làm nhà vua rồi, ngươi như cũ vẫn trừng trị được ta.… A?
Linh quang hốt nhiên lóe, trong nháy đôi mắt ta sau cuối đã hiểu đa số lời hắn nói là ẩn ý gì.Hóa ra… Hóa ra là như vậy.Hiện giờ đồng hồ ngươi quán triệt ta chết, chỉ chính vì ngươi còn nghịch chưa đã…Biết được hoàng đệ vẫn qua cơn nguy hiểm, gai dây trong tâm địa ta tức thời chùng xuống, cơn mỏi mệt mỏi lại ùn ùn kéo tới.Khẽ đẩy Ngự vương vãi ra, ta chuyển phiên người lôi ra vỏ sò vào ngực, tiếc nuối rằng sau một phen quăng quật, vỏ sò vẫn vỡ thành tía mảnh.“Mua làm việc chợ đông đấy, ngài ngày ngày vất vả rất nhọc, còn chưa lúc nào đụng mang lại mấy thứ… đồ nghịch nho nhỏ tuổi này, vốn là định chuyển ngài…”Ta úp kín đáo trong lòng bàn tay đưa mang đến Ngự Vương, “Giờ thì tan vỡ rồi, quăng quật đi thôi, nếu Thanh Hòa còn mệnh thoát ra khỏi thiên lao này, đã lại mua cho ngài cái mới.”Nhưng Ngự vương lại cố gắng sức vắt tay sít sao, siết chặt vỏ sò, “Thanh Hòa.”“Ừm?”“Ta không giống y.”“Cái gì?”Ngự vương vãi chôn nguồn vào hõm vai ta, nói khẽ, “Thứ ngươi đến y, chỉ việc nát, y lập tức bỏ… tuy vậy ngươi đưa bản vương, chớ thây là dòng dạng gì, bản vương phần nhiều gìn giữ cả đời.”Ta cười cợt thầm, dịu dàng êm ả ôm vai Ngự Vương.Ngự Vương điện hạ, ngài đích thực quá nhập vai rồi.“Đói bụng không?”“Ừm.”Ngự vương vãi bưng cháo hoa lên, “Ta xúc mang lại ngươi.”Thìa mang lại bên miệng, ta ko chút trù trừ há mồm, rồi nuốt vào nhè nhẹ.…………………………………………………………..1. An ninh kinh: Heian-kyo hay còn gọi là kinh đô Bình An, ni là Kyoto.2. Hữu Kinh: Ukyo – quanh vùng phía tây Kyoto vào thời Heian.3,8. Tử 紫 sống đây tức là màu tím, tía (như màu loại dải băng thanh nữ hoàng Victoria đeo í), chưa phải là tử 死 của chết chóc (thực ra có khá nhiều chữ ‘tử’, tuy nhiên chữ ‘tử’ – chết là dễ nắm bắt lầm nhất, vật gì mà không còn ‘tử khí’ lại đến ‘tử thần’ chứ).4, 6. Giờ đồng hồ Tuất trường đoản cú 19h cho 21h, giờ Hợi tự 21h cho 23h.5. Điệu múa xoay hồ nước Toàn Vũ được truyền nhập từ Tây Vực qua china vào triều đại đơn vị Đường, là loại múa nhấn mạnh vào vận động của cổ. Tín đồ vũ công đứng trên một tấm thảm lông tròn cùng nhảy múa lên xuống, từng màn vũ đạo có hàng ngàn tư vắt khác nhau. Thể nhiều loại múa này hiện vẫn tồn tại ở những nước Trung Á, ví dụ như Kazakhstan, Pakistan, Tajikistan, cũng giống như địa khu Tân cưng cửng của Trung Quốc.Minh họa sinh sống trên, còn múa thì cầm nàyvà rứa này này XD7. ‘Chiêu Tài Tiến Bảo’ là bốn chữ thường khắc trên đồng tiền để cầu may mắn về tài lộc. Cái này mà vào miệng mấy bác phong thủy thì cứ là thao thao bất tuyệt.(lúc gọi thấy chữ ‘chiêu tài’, tự nhiên trong đầu lại chỉ ra hình hình ảnh con mèo may mắn đang vẫy chân trước điện thoại tư vấn ‘tiền ơi, mang đến đây’ =)))9. Cam tùng: một nhiều loại dược thảo. Vào đây để biết thêm chi tiết10. Hạch đào: trái óc chó. Ta vẫn nghĩ giả dụ tương nguyên tự này vào câu thoại của Ngự vương vãi thì sẽ thay nào nhỉ…

Disclaimer: Ta có tác dụng với mục đích phi lợi tức đầu tư (có muốn bán cũng chẳng ai mua) và chỉ còn post trên tuyệt nhất trang blog này. Hàng “chui”, vì chưng vậy nếu người sáng tác hoặc bạn giữ bạn dạng quyền tất cả yêu cầu, ta sẽ mau chóng dừng và gỡ public tất cả các phần vẫn đăng.

Bạn đang xem: Thịnh thế trường an dạ

Note: Đã gỡ tổng thể PASS!

Ta chỉ tranh thủ làm, làm cho đâu quăng lên tới mức đó (gọi tắt là có tác dụng đâu quăng đó), đề xuất lịch post là một trong những dãy số vô hạn không tuần hoàn. Tuy vậy ta sẽ nỗ lực không drop, nhưng mà nếu drop sẽ thông tin tử tế.

BTW, ta mù giờ Trung, giờ Anh thuộc dạng xóa mù với tiếng Việt coi như đã phổ biến giáo dục ^^, vậy nên có gì sơ suất thì mong các tình yêu thiện chí chỉ bảo đến ta mau tiến bộ, đừng có đập ta mà lại tội nghiệp.

Vậy nha! yêu thương cả nhà! ♥♥♥

o(≧v≦)o~~

__________________________

Thịnh cụ Trường An dạ (Y Y Thủy Nguyệt)

một giấc mộng ngắn ngủi với huyên náo

Cảnh báo: Truyện bao gồm đề cập đến quan hệ nam x nam. Nếu bạn nhạy cảm cùng với thể loại này, vui mắt không xem tiếp.

Thể loại: đam mỹ, huynh đệ, cổ đại cung đình, linh dị, HE

Chuyển ngữ:  GTrans, QTrans, dicts

Biên tập: sofia

*
Hình chỉ trưng mang lại đẹp…

Lảm nha lảm nhảm

Văn án

1  – 2 – 3 – 4 – 5 – 6 – 7 – 8 – 9

10 – 11 – 12 – 13 – 14 – 15 – 16 – 17 – 18 – 19 – 20

21 – 22 – 23 – 24 – 25 – 26 – 27 – 28 – 29

30 – 31 – 32 – 33 – 34 – 35 – 36 – 37 – 38 – 39 – 40

41 – 42 – 43 – 44 – 45 – 46 – 47 – 48 – 49

50 – 51 – 52 – 53 – 54 – 55

Kết cục

Phiên ngoại (1) –  Phiên nước ngoài (2)

Tiền truyện “Phong nguyệt ngôi trường An”

1 – 2 – 3 – 4 – 5 – 6

.

Xem thêm: Độc đáo loài cu li 'cù lần' nguy cơ tuyệt chủng ở việt nam

Bản Ω

5 – 10 – 15 – đôi mươi – 25 – 30 – 35 – 40 – 45 – 50 – 55

Kết viên + nước ngoài truyện

Tiền truyện

_____________________________________

Nhân gian tửu thức giấc mộng hồi thì

Cảnh báo: bạn ghét BE, xin mời rẽ trái; bạn mong đợi xôi thịt, xin vui mắt rẽ phải; ngôi trường hợp dị ứng với đam mỹ, thôi bạn muốn rẽ đâu thì rẽ, đừng tiếp cận là được.Còn như bạn có nhu cầu tìm cho một mẩu chuyện miệng cười mà chổ chính giữa đau nhói, chạm mặt gỡ hầu như con tín đồ điên giả cơ mà say thật, thì có lẽ rằng áng văn này là giành riêng cho bạn.

Tên: dương gian tửu tỉnh giấc mộng hồi thì (Cõi thế gian rượu tỉnh mộng tan)

Tác giả: bửa Ý Tiêu Diêu (Ta cứ tiêu dao)

Thể loại: đam mỹ, cổ truyền cung đình, ôn nhu phúc hắc công và phong phú thâm tình công tranh đoạt,hoàn mỹ mưu mẹo thụ,BE.

Chuyển ngữ: Quick Translator, trường đoản cú điển.

Biên tập: sofia

*

Giới thiệu + Văn án

1 – 2 – 3 – 4 – 5 – 6 – 7 – 8 – 9

10 – 11 – 12 – 13 – 14 – 15 – 16 – 17 – 18 – 19 – 20

21 – 22 – 23 – 24 – 25 – 26 – 27 – 28 – 29

30 – 31 – 32 – 33 – 34 – 35 – 36 – 37 – 38 – 39 – 40

41 – 42 – 43 – 44 – 45 – 46 – 47 – 48 – 49

50 – 51 – 52 – 53 – 54 – 55 – 56 – 57 – 58 – 59 – 60

61 – 62 – 63 – 64 – 65 – 66 – 67 – 68 – 69

Phiên nước ngoài “Hồng è ai thuộc ta tiêu dao”

___________________________________

Đợi

Cảnh báo: Truyện tất cả đề cập đến mối quan hệ nam + nam giới (+ thôi, ứ phải là x). Nếu khách hàng nhạy cảm với thể loại này, vui mừng không đọc tiếp.