“Anh biết không? Điều hoàn hảo nhất mà cuộc sống thường ngày ban bộ quà tặng kèm theo cho em kia là kiếm được anh, ngay hôm nay bên anh là vấn đề hạnh phúc nhất nhưng em bỏ dở bấy lâu..”

Trãi qua côn trùng tình trước tiên của tuổi 17 ngây thơ, khờ khạo không trọn vẹn. Em khép tim bản thân lại trường đoản cú đó, chẳng để ai có thể bước vào lần nữa. Vị em với trong mình những tổn yêu mến của ái tình đã qua.

Bạn đang xem: Viết cho người em yêu

Quên được tình yêu đầu, em quên luôn cả cách yêu một người. Em không thể nhớ bao thọ rồi mình không được ai đó nạm tay dạo phố, trong khi đã quá thọ rồi em bỏ quên cái cảm hứng được được ai đó ôm vào lòng mọi lúc em mệt mỏi.

Cũng có khá nhiều người đi qua đời em, có tương đối nhiều người ngỏ ý mong mỏi sửi ấm lại cho trái tim đã băng giá này của em. Trong không ít người ấy, cũng có thể có người khiến em cực kỳ lòng, tất cả người khiến cho tim em cảm giác thổn thức nhưng chỉ vài ngày sau xúc cảm ấy trong em không hề nữa, với rồi em lại nhằm họ đi như cơn gió thoảng qua. Những khi ấy em nghĩ là vì em quá khỏe khoắn để không phải ai khác xuất xắc họ chưa đem lại cho em cảm giác an ninh và liệu về sau em còn hoàn toàn có thể yêu được ai nữa không? hay trái tim đã chết đi từ thời điểm ngày ấy.

Xem thêm:

Và rồi anh đến, ngày anh cho trời tự nhiên đẹp mang lại lạ. Ngày anh đến, là em biết trái tim bản thân một đợt nữa lại rung động, một lần tiếp nữa em mong được yêu thương thương, một lần tiếp nữa muốn được lưu giữ nhung.

*
*

Cảm ơn anh đã đi vào bên em!

Nếu một ngày em với anh bất chợt chán nhau, thì em và anh hãy nhắm mắt lại, nghĩ về về các kỉ niệm niềm hạnh phúc chứ chớ buông tay anh nhé. Hạnh phúc hoàn toàn có thể bị vụt ngoài tầm tay vị anh với em quá bận lòng bởi phần lớn tham vọng, tất bật và vụn vặt. Vậy nên những khi nào ấy, thi phảng phất thôi cũng được, hãy dừng lại một chút mặt lề cuộc sống thường ngày anh nhé. Hãy làm cho nóng trái tim bằng những hành động yêu thương dịu nhàng.

Trong tình yêu không người nào tránh khỏi phần đông sai lầm, em cũng vậy tất yêu nào kiêng khỏi phiên bản tính trẻ em khi mặt anh, không tránh khỏi phần đa lúc giận dỗi vu vơ và mọi cuộc gượng nhẹ vả vị bất đồng cách nhìn nhưng anh yêu thương à, dù cho có cầm nào đi chăng nữa chúng ta cũng đừng buông tay nhau anh nhé, hãy bên nhau nhìn lại khoảng thời gian ta niềm hạnh phúc bên nhau, hãy nhìn lại vì chưng sao ta ban đầu để hoàn toàn có thể tìm ra hướng giải quyết và xử lý chung, tuyệt vời và hoàn hảo nhất đừng buông tay nhau vì kiếm được nhau thân 7 tỷ bạn kia cạnh tranh biết nhường nhịn nào.

Anh yêu ơi…Anh có biết do sao em nói rằng: “Em chỉ yêu anh cho tới ngày mai, chỉ yêu anh mà kế bên trước điều gì, chỉ yêu cơ mà không hy vọng không?” chính vì Em luôn luôn sợ mang đến một thời gian nào đó khi thức dậy…mình không thể là của nhau nữa…Vì nắm em phải luôn yêu anh như là ngày mai em sẽ mất anh…không còn được anh thương với yêu anh nữa.Khi yêu thương lúc nào thì cũng trong cảm hứng chông chênh…lúc em hạnh phúc nhất cũng chính là lúc em sợ hãi nhất. Sợ tình cảm không phải như mơ tan đổi mới lúc làm sao em không tuyệt biết. Sợ ngay cả sự cố gắng của mình…để níu giữ lại ai đó cũng chỉ là trong mơ. Em hại thật đấy, nhưng chỉ cần anh ở mặt em. Toàn bộ sẽ ổn thôi anh nhỉ? Anh! cứ mãi bên nhau thế này anh nhé.! Để em cảm thấy những bình yên. Hạnh phúc bất tận. Em yêu thương anh nhiều hơn thế hôm qua với cả ngày hôm qua nữa. Hãy là fan cùng em đi qua tất cả giông tố của cuộc đời này. Anh nhé!

Hôm ni lại là ngày nắng, gió ít, mây thưa, nhấc năng lượng điện thọai lên và nhắn tin “cảm ơn anh vì đang đi đến bên em…”