(Dân trí) - Men theo con đường dốc hiểm trở, shop chúng tôi đến thăm nhà chị em Lê Thị Tịch và người mẹ Lê Thị Nghê. Ngay sát 40 năm ngoái cả nhì người người mẹ này đã ngừng ruột hy sinh con bản thân để cứu vớt lấy dân làng một trong những ngày tháng kinh hoàng của chiến tranh.

Bạn đang xem: Lịch sử mẹ lê thị nghê


Một đêm mưa gió vào cuối năm 1969, có người mẹ bế nhì con nhỏ dại chạy hoảng sợ tơi bời trong khói lửa cuộc chiến tranh cùng dân làng rút sâu vào trong hang núi để tránh cuộc càn quét, phun giết man di của quân thù. Hơn 200 tín đồ thôn Quế Tân trước kia (bây giờ thay đổi lại thành làng Trà Linh) đã ẩn náu trong đói khát và run sợ ở hang Hòn Kẽm. Giặc Mỹ sau thời điểm bay kiểm tra soát, bỏ bom tàn phá. Chúng còn tiếp tục đổ bộ hòng tận diệt người dân, nơi mà chúng cho là địa thế căn cứ tiếp tế cho bộ đội.


Mấy trăm mạng người trong hang tối, bảo nhau giữ im lặng tuyệt đối trong cái thời tiết lạnh lẽo căm căm của mùa đông. Mặc dù vậy đứa bé xíu trai 3 mon tuổi Lê Tân chần chờ gì đến thấp thỏm và nỗi gian truân đang ở ngay gần bên cạnh mình. Đứa bé nhỏ khát sữa vẫn khóc ngằn ngặt vào nỗi thấp thỏm tột cùng của dân làng. Và ở lằn ranh sau cuối của tình thương rộng lớn và sự hy sinh cao cả, người chị em 32 tuổi đang tự tay thịt chết đứa con ruột nhằm dân xóm được sống. Chỉ với sau một giờ đồng hồ đập thô khốc với tê tái, hang Hòn Kẽm đã có được trả về trong im re của bóng tối vĩnh cửu. Chị quỵ xuống trong khoảng tay của dân làng, đôi tay vẫn ôm chặt khung người của đứa nhỏ bé đã không hề sự sống.
Cho cho bây giờcụ Nghê vẫn không quên được cáiđêm kinh hoàng của 40 năm về trước.

Người mẹ đã vày nghĩa. Trong cả 40 năm qua, cam kết ức của tối kinh hoàng ấy vẫn cấp thiết nào phai trong lòng trí của bạn mẹ hiện nay đã cách qua tuổi 73. Nhưng nỗi cực khổ của người làng xã Quế Tân không những như thế. Còn có một chết choc ám hình ảnh khác của một đứa bé bỏng gái 4 tuổi đã hằn lại một ký kết ức đau xót trong thâm tâm những fan còn ngơi nghỉ lại. Đó là việc hy sinh của chị ấy Ngô Thị Thuận khi chỉ vừa 4 tuổi.

Trước cuộc càn quét điên cuồng của giặc Mỹ, cầm cố Lê Thị Tịch vẫn buộc lòng quyết tử đứa đàn bà của bản thân để cứu vớt lấy 50 sinh mạng sẽ trú ẩn làm việc hang Hố dù - một hang sâu bên trên vùng núi tô Tân mờ mịt mà chỉ bao gồm dân làng bắt đầu biết mặt đường vào. đầu óc của ráng Tịch hiện thời đã kém, kể lại bây giờ lúc khác. Mà lại theo lời chị Ngô Thị Nga (49 tuổi, đàn bà đầu của cụ, lúc ấy mới chỉ lên 8 tuổi) thì người tàn khốc hy sinh chị Thuận, vốn là em cùng bà mẹ khác thân phụ với chị Nga - để cứu vãn dân xã là bao gồm là cha ruột của chị ý Thuận. Ông sẽ tự tay giết chết đứa phụ nữ của mình lúc thấy cầm Tịch vẫn còn đó đang vì dự, mếu máo ôm chặt nhỏ vào lòng trong khi quân giặc đã tiến đến rất gần. Khi tiếng khóc đã ngừng thì cũng có nghĩa là dân xã và lính được cứu sống. Người phụ vương ngay tiếp đến đã loại bỏ đi biệt xứ…

Lặng lẽ láng chiều


Bây giờ mọi khi nhắc cho tới anh Lê Tân, nạm Nghê lại khóc. Cố nói : “Hồi ấy, lúc dân làng nhiều lần bảo tôi phải hy sinh đứa bé bàng hoàng, đau đớn nhưng đành phải để cháu Lê Tân đi, làm cho dân làng mạc được sống. Thi hài của con cháu tôi cũng chôn trên núi ngay trong đêm tối ấy, nhưng hiện nay tôi đã mất dấu nơi con cháu nằm”. Số đông giọt nước vẫn tiếp tục lăn dài trên khuôn phương diện hằn đầy rất nhiều dấu dấu nghiệt ngã của thời gian. Như thể nước mắt sẽ chảy suốt cả hành trình dài ám ảnh, đớn đau của fan mẹ. Rứa Lê Thị Nghê giờ đã như một thân cây sau bão. Cái dáng ốm hom hem ngồi bên hiên đơn vị như một vết hỏi trong loại chảy thời gian. Anh Lê Tân đã quyết tử để cứu vãn lấy hàng nghìn sinh mạng của dân làng, nhưng cái chết ai oán của anh vẫn hằn một vết đau lâu dài trong trái tim của mẹ.
Chị Ngô Thị Nga, con gái đầu của thế Tịch.

Xem thêm:


Khi hòa bình lập lại, nạm Lê Thị Nghê cùng dân buôn bản xã Quế Tân thời ấy sơ tán về sinh sống ở thôn Linh Kiều, cho đến tận bây giờ. Hồ hết con người được về bên từ trận đánh khốc liệt đã dần dần dân xây xóm lập nghiệp. Từ thời điểm cách đó 1 năm, một đoàn thể đang đi đến và xây tặng ngôi nhà bắt đầu khang trang rộng mái nhà tạm thời ngày trước. Giờ đồng hồ đây, thay Nghê sống yên ổn lẽ, quẩn quanh với những công việc không tên. Tuy nhiên tuổi già hoài cổ, có những lúc nỗi ám hình ảnh đã chìm sâu vào trung khu thức trỗi dậy, nạm đau đến quặn lòng khi nỗi ám hình ảnh kinh hoàng của 40 năm trước chỉ như vừa mới xảy ra hôm qua.

Còn cố gắng Lê Thị Tịch vẫn nén nhức thương quay trở lại dựng căn nhà tạm, lắp chặt cuộc đời mình làm việc vòm đất chưa đầy 40 nhân khẩu sống Đồng Làng. Call là nhà nhưng lại đó chỉ y hệt như một vị trí để che mưa, vào nhà không có vật dụng kế bên chiếc nệm tre được giăng màn dành riêng làm chỗ ngủ. Chỉ đến khi con cháu ngoại là chị Ngô Thị Nhựt lấy chồng, rồi đón bà về ở cùng cách đó 2 năm, nỗ lực Tịch new đành lòng ra khỏi dòng Thu bồn đã bao nhiêu năm thân quen thuộc, xa khu vực đứa con gái bạc phước thời xưa của bà nằm lại đó.


Cụ Nghê nói: “Chiến tranh qua lâu rồi, tôi cũng đã ở tuổi gần khu đất xa trời. Phần đa được mất hiện nay với tôi cũng chỉ cần vô nghĩa”. Còn gia đình cụ Tịch cũng không nghĩ là gì đến việc lập hồ sơ về những quyết tử của mẹ bởi những người dân con cửa xứ Quảng hiền khô hòa như làn nước Thu Bồn. Một cuộc sống thường ngày bình yên sẽ là quá đủ cho phần lớn mất đuối đắng lòng đang không thể nhạt phai …
dantri.com.vn

* thông tin tài khoản VNĐ:

Tên TK: Báo Khuyến học và Dân trí

Số TK: 10 201 0000 220 639

Tại: bỏ ra nhánh bank Công thương hoàn Kiếm hà thành

* thông tin tài khoản USD:

Tên TK : Báo Khuyến học & Dân trí

Số TK : 10 202 0000 004346

Switch Code : ICBVVNVX106 639

Tại : Sở giao dịch thanh toán I – bank Công thương nước ta

3. Văn phòng đại diện thay mặt của báo:

*

Ông Nguyễn Đăng San, cựu binh lực Sư đoàn 2, Quân khu vực 5, vẫn vào thăm và bộ quà tặng kèm theo quà bà Lê Thị Nghê

danh hiệu Bà mẹ Việt Nam anh hùng mà Đảng, nhà nước trao tặng kèm cho những bà mẹ có khá nhiều cống hiến, hy sinh cho đất nước. Nhưng hành vi của bà Lê Thị Nghê và bà Lê Thị Tịch, một quyết định chưa từng gồm trong kế hoạch sử, gan góc hy sinh nhị đứa con của chính bản thân mình để cứu hàng ngàn cán bộ, du kích, nhân dân… trong kháng chiến kháng chiến chống mỹ cứu nước ở thức giấc Quảng Nam cần được xem xét tôn vinh.

*

mẩu chuyện về hai bà mẹ được viết theo lời nhắc của ông Đào Bội Thuyên, nguyên quản trị UBND thị xã Hiệp Đức, bà Nguyễn Thị Hồng Sinh, du kích xóm Sơn Tân, ông nai lưng Văn Thắng, nhân vật Lực lượng thiết bị nhân dân, nguyên chỉ đạo Trưởng BCH quân sự huyện Quế Sơn cùng ông Mai Xuân Hương, nguyên phó túng thiếu thư huyện ủy huyện Quế Sơn, thức giấc Quảng nam.

1: Chuyện về mẹ: Lê Thị Nghê

Đầu năm 1967, quân đội Mỹ tràn ngập vùng khu đất Quế Sơn, tỉnh giấc Quảng Nam, chúng thực hiện chiến lược tìm diệt “đốt sạch, phá sạch, làm thịt sạch”, buộc nhân dân ta buộc phải vào núi rừng ẩn nấp và bà Lê Thị Nghê vì câu hỏi lớn của bí quyết mạng bà phải quyết tử đứa bé đứt ruột đẻ ra gần đầy bốn tháng tuổi.

Ngày 10 tháng 7 năm 1967 Mỹ đưa quân cho vùng đất Tà Linh tiến công phá. Trước sự hung tàn của quân lính địch tín đồ dân đi theo phong cách mạng nên chạy mang lại núi Hòn Kẽm kiêng địch, trong những số đó có đàn ông của bà Lê Thị Nghê chưa đầy 4 tháng/tuổi thương hiệu là Lê Tân. Vào hang ngột ngạt, đói, khát nhỏ bé Tân khóc ngày một lớn hơn, làm những người dân trong Hòn Kẽm lo ngại trước hàng ngàn lính Mỹ đã rình phục ngoại trừ hang. Cán bộ, du kích ý kiến đề nghị bà Nghê miêu tả lòng yêu thương nước bằng việc phải hy sinh cháu bé để bảo toàn những người dân trong Hòn Kẽm. Sau nhiều lần cổ vũ của cán bộ, nhân dân, chiến sỹ trong hang và bà Nghê cũng nhấn rõ trách nhiệm của mình trong việc bảo đảm an toàn lực lượng biện pháp mạng, vì vậy mà bà đã phải khiến cho con mình tắt thở…

không tính Hòn Kẽm lính tráng Mỹ nùng sục những người Cộng Sản và thực hiện biện pháp tra cứu diệt. Nhưng người dân chỗ đây vẫn một lòng yêu nước và một tấc không đi, một ly ko dời nhằm củng ráng và sản xuất làng kháng chiến.

nô lệ địch không tìm được những người dân Cộng sản, ngày hôm sau bọn chúng rút quân. Cán bộ, du kích trong hang Hòn Kẽm ra ngoài bình an trong sự thở phào nhẹ nhõm của quần chúng. # xã tô Tân (xã Hiệp Hòa ngày nay). Nhưng mà bà Nghê thì như fan mất hồn với lúc tỉnh cơ hội mê bởi vì đứa bé bỏng phải lìa xa mẹ. Từ bây giờ chúng tôi về viếng thăm bà Lê Thị Nghê, nhưng có lẽ rằng bà vẫn sẽ mơ màng về một cõi xa xăm…

2: Chuyện về mẹ: Lê Thị Tịch

Sau cuộc nổi lên của quân cùng dân ta làm việc tết Mậu Thân 1968, lúc này binh bộ đội địch truy lùng đánh phá xã mạc lán trại thương dịch binh, trạm phẫu thuật mổ xoang của Sư đoàn 2 với Quân quần thể 5, buộc người dân vùng trong dãy núi Lớn, núi Cổ Sưa, vườn ông Quốc… nhiều người đánh lừa địch bằng câu hỏi gồng gánh bế bé chạy về phía nam giới thì bị nô lệ địch phục kích liền kề hại, số người vào hang Hố mặc dù đói khát bị tiêu diệt đói bệnh tật là ông Quốc, ông Bắc, ông Lê Dỡ, bà Lắm, ông Hòa, bà Đề … hôm nay cháu Thuận nhỏ của vợ ck ông Hữu gần đầy mười tháng/ tuổi đói khát gào thét. Nếu để tiếng con em mình từ vào hang núi vọng ra thì tính mạng con người của hàng trăm ngàn thương bệnh dịch binh, cán bộ, du kích thị trấn Quế Sơn sẽ ảnh hưởng lính địch xông vào phun giết. Cha mẹ cùng mọi bạn dỗ dành con cháu nhưng cơn đói khát càng làm cho cháu bé xíu khóc khổng lồ hơn. Trước nguy cơ đó mọi bạn trong hang động viên ông bà Hữu lưu ý đến tính mạng của con người của cháu nhỏ nhắn để bảo toàn lực lượng trong hang, vợ ck ông bà Hữu nhìn đứa con nước mắt đầm đầm rồi ông Hữu va cháu Thuận vào nơi bắt đầu cây chò, trước sự chứng con kiến của bạn bè Nguyễn Thị Hồng Sinh, trằn Văn thắng cùng hầu hết người có mặt trong Hố Dù thời gian bấy giờ.

*

Chuyện của hai bà mẹ là: Lê Thị Nghê và Lê Thị Tịch và hai đứa con trẻ của mình ở thị xã Hiệp Đức, thức giấc Quảng nam giới trong cuộc kháng chiến kháng chiến chống mỹ giải phóng dân tộc cứu nước, cần được Đảng, đơn vị nước kiểm tra về hành động hero của hai người mẹ khi quốc gia có giặc ngoại xâm.

Sau cái chết của con cháu Thuận, ông Hữu bạn Hà Tĩnh chồng bà Lê Thị Tịch trường đoản cú đó cho nay không có tin tức gì nữa. Và ý thức của bà Lê Thị Nghê và bà Lê Thị Tịch như tín đồ mất trí cùng cuộc sống chạm chán không ít khó khăn khăn, bởi không tồn tại một chính sách phụ cung cấp nào, cần được mọi bạn chung tay giúp đỡ.