Chị M. Và anh T. Quen thuộc nhau khi vẫn đang còn ngồi trên ghế bên trường. Vừa gặp mặt chị vẫn thích anh ngay. Thân quen nhau rộng nửa năm, cả hai được nhì bên gia đình ủng hộ, mộtđám cướilinh đìnhđã diễn ra.

Chị M. Kể:“Khi đó, tôi chỉ biết rước chồng, chứ không thực sự hiểuvềhôn nhân.Tôi không nghĩ tới trước được rằng, ngày cưới đó là ngày tôi bước đầu bước vào một cuộc sống địa ngục”.

Bạn đang xem: Nỗi đau người thứ ba

Khi hai bên mái ấm gia đình đang hân hoan trong ngày cưới của chúng tôi, thì người yêu cũ của anh xuất hiện, ôm anh khóc lóc.“Tôi giận quácầmnguyên bát lẩu ụp lên đầu cô ấy”- chị. M đề cập lại.Không tạm dừng ở đó, sau ngày cưới, cô ta còntìm tận nhà, vào tận chống ngủ kiếm anh ấy,quyết ko buông.

*

Khi chị
M. Vừa cấn thai thì biếttinanhlạingoại tình, tuy nhiên với một cô bé khác. Ảnh: JET

Suốt trong năm tháng hôn nhân, chị M. Dường như bỏ cả thanh xuân để đi tiến công ghen:“Mỗi mon anh quen thuộc một người,tôiliên tục đi tấn công ghen. Anh đi nhiều quán ở dùng Gòn, ai chỉ tôi đều đến tìm. Con new sinh được một mon tôi cũng bỏ ở nhà để đi tìm chồng".

"Thời điểm sinh bé bỏng thứhai, tôi kiếm anh suốt đêm từ q.12 chạy qua đến q. Bình thạnh đến 4, 5 giờ sáng mới về. Tôi chạy về công ty thăm chừng các con, rồi lại chạy đi kiếm anh”.

Khi bé được năm tháng, anh lại thân quen một thanh nữ tiếp viên cửa hàng cà phê. Chị tìm tới thấy anh ngồi giặt đồ gia dụng chung với người ấy: “Tôi ẵm con đến thấy hai tín đồ đang ngồi giặt thứ vui vẻ, tôi đem nguyên thau trang bị ụp lên đầu hai người. Contôikhi ấybị rơixuống đất với bị xâyxát”.

*

Tiến sĩ tư tưởng Tô Nhi A.

Khi tiến sỹ Tô Nhi A hoảng hốt, gần như là cạn lời thắc mắc vì sao chị M. Lại ngược đãi bạn dạng thân bởi một người ck lang bạtnhư vậy? Chị M. Thú nhận bởi vì chị thương, hại mất chồng. Chị dễ dãi tha thứ mang đến anh không còn lần này đến lần khác, mỗi lúc anh nói lời ngon ngọt.

Thời điểm đó, chị không tồn tại tiền bạc,khôngnghề nghiệp lại nuôi hai nhỏ nhỏ. Anh làm ra tiền, hàng ngày chị buộc phải ngửa tay xin anh chi phí chợ.Cuộc sống hôn nhân bế tắc, nhiều lần chị mong mỏi tự tử tuy nhiên vì bé chị thức tỉnh.

Cay đắng hơn,chồng chị và bồ còn rủ nhaudùng chất kích thích.Một lần, chịmất bình tĩnh,nắm đầu đánhcô gáiđó. Thấy được cảnh người lũ ông của bản thân bênh cô gái ấy,chị M. Lấy chai nước khoáng ngọttựđập vào đầu.


*

chị M. Uất ức:“Khi ấy, tôi lừng khừng đau, nhưng mà chỉ thấy nhức lòng. Bởi tôi không ngờhai ngườitôitin tưởng duy nhất lại phản bội tôi theo phong cách như vậy”.

Những năm mon miệt mài đi đánh ghen, solo phương độc mã đi kiếm chồng, chị M nhớ một tai nạn quyết liệt mà cả cuộc đời chị tất yêu nào quên. Chị M. Thú nhận bản thân là nhi người vợ thường tình, cũng đều có máu hoán vị Thư.

Mỗi khi thấy chồng che chở cho bồ, sẵn sàng bênh tiểu tamkhiến cơn ghen của chị ấy thêm lồng lộn. Một lần chị chởhaicon tìm đến quán nhậu, thấy anh cùngmộtcôgáiđang ngồi tình tứ. Chị lao vào đánh cô ấy. Cả nhì thấy chị liền chạy vào nhà lau chùi trốn.

Chị cũng không ngờ có ngày mình chạm mặt một người máy bađánh tị ngược. Cô ta dựng lên cảnh bản thân sẽ đi đường bị không còn xăng, dụ anh ra khỏi nhà. Rồi sau đó, một nhóm các nàng là tiếp viên quán nhậu kéo vào nhà hành hung chị M.

*

Tiến sĩ tư tưởng Tô Nhi A dấn định đấy là bài học sâu sắc cho phụ nữ.

Lắng nghe trung khu sự của chị ấy M, tiến sĩ tư tưởng Tô Nhi A dìm định đấy là bài học thâm thúy cho phụ nữ, bị phản nghịch đã làmộtcú sốc lớn, nhưng chúng ta cầnphảivững quà vượt qua. Một người người mẹ với nhì đứa connhỏ tâm lý cònnhạy cảm, những tổn thương, hành trình dài chữa lành vẫn tồn tại rất dài.


Người sản phẩm công nghệ 3được phát sóng định kì vào thời gian 20 tiếng thứ bố hàng tuần bên trên kênh You
Tube Jet TV show
.

*
tín đồ phụ nữ xấu số khi ck liên tục bội nghịch

(PLO)- Chị M.L trong người thứ 3 kể về đều ngày tháng tấn công đổi thanh xuân cho người chồng phụ bạc.

Blog Radio 685: Là tín đồ thứ ba, cho nỗi nhức cũng bắt buộc đau sau người khác

*
Tác giả: tuyệt Diễm
*
Giọng đọc: Hà Diễm


*

Replay Blog Radio: Đừng hỏi bởi vì sao anh yêu thương em


Lời tỏ tình đêm giáng sinh


Đừng nghĩ mình đã già lúc tuổi trẻ chưa bao giờ muộn


Đôi ta nghỉ ngơi trên tình bạn ở dưới tình yêu


Bạn thân mến! Đã lựa chọn làm tín đồ thứ bố là chúng ta phải chấp nhận âm thầm đau, lặng lẽ thương tổn. Nhưng vì chưng là bạn thứ ba, bạn thừa ra vào một cuộc tình bắt buộc đến nỗi đau các bạn cũng yêu cầu đau sau fan khác. Bạn thậm chí còn còn không có đủ tư cách để đau buồn vì vào cuộc tình này các bạn vốn chẳng tất cả danh phận, không được quá nhận. Chỉ vì một người bầy ông ích kỷ, coi tình thân như một lớp chăn eo hẹp và chật nên fan này nóng thì người kia lạnh. Khi chúng ta đang thích hợp với chút tình rơi rớt, nhất thời bợ, cũng chính là lúc gồm một người thanh nữ khác sẽ tan nát cõi lòng.

Có đa số người lũ ông có thể yêu tín đồ này nhưng vẫn sẵn sàng chuẩn bị lên giường với người khác, với họ, bạn để yêu, nhằm cưới với những người để vui chơi qua đường hoàn toàn khác nhau. Khi đề nghị lựa chọn, liệu gồm bao nhiêu tín đồ từ bỏ tín đồ mình yêu nhằm đến với người thứ ba? Mời chúng ta lắng nghe truyện ngắn:

Anh ở trong về cô ấy, còn tôi là fan thứ ba (Tuyệt Diễm)

Làm gì bao gồm ai tình nguyện làm fan thứ ba. Người nào cũng mong được ở bên cạnh người bản thân yêu mang lại trọn đời, bản thân thuộc về tín đồ ấy, và bạn ấy là của mình. Hai tín đồ một tình yêu, thêm fan thứ ba là dư thừa.

Tôi từng sử dụng danh nghĩa tình yêu để thương một người, biết dở hơi ngốc vẫn bỏ mặc yêu. Yêu mang lại sức thuộc lực kiệt, yêu đến quên mất phiên bản thân bản thân là ai. Vứt qua toàn bộ những đạo đức và đa số điều cao đẹp mắt trước giờ tôi từng theo đuổi nhằm được ở bên cạnh người ấy.

Vào một mùa đông giá rét lạnh, phần đông cơn gió lay nhẹ phần nhiều tán cây, ánh đèn sáng đường lười nhác hắt xuống đường. Tôi về nhà, núm vội bộ áo xống và đi ngủ sau đó 1 ngày dài đầy mệt mỏi.

*

Bỗng chuông điện thoại thông minh reo. Tôi chửi thì thầm một tiếng, rồi nghe điện thoại. Đầu dây bên đó là giờ đồng hồ Henry - anh bạn tôi quen thời điểm học ở chính giữa ngoại ngữ.

“Irene đã đâu đấy? có rảnh đi uống với anh không?”.

“Hôm ni em khá mệt, nhằm hôm không giống tụ tập nhé anh”.

“Anh rủ một anh trai còn độc thân đi cùng, em tất cả muốn gặp gỡ không?”.

Tôi cười cợt lớn.

“Độc thân à? Địa chỉ ở đâu nhé anh? bố mươi phút nữa em qua”.

Tôi tránh giường, lựa chọn 1 bộ quần áo 1-1 giản, trang điểm thanh thanh rồi cầm túi xách tay bước ra khỏi nhà. Bắt xe taxi đến địa điểm mà Henry đã đưa. Thành phố này ngỡ như phồn hoa, nhưng ở lâu rồi vẫn chán. Tôi thiếu hiểu biết là mình chán không khí địa điểm đây, xuất xắc là ngao ngán con người nơi này.

Bước chân vào quán, Henry nhận thấy tôi đề xuất chạy ra dắt tôi vào. Anh ấy trình làng với mọi bạn tôi là “em gái mưa” của anh. Tính Henry tốt đùa, cần tôi cũng cười, không đính bao gồm lại. Anh thường xuyên trêu chọc tôi rằng anh say mê tôi, bảo tôi thân quen anh đi, nhưng mà tình yêu không hẳn bảo yêu là vẫn yêu được, bắt buộc tôi từ chối anh và công ty chúng tôi vẫn là bạn.

Tôi liếc mắt thấy tín đồ ngồi đối diện mình, anh ta tên Jay, anh cũng đang quan sát tôi. Tôi thanh lịch mỉm cười đáp lại. Ánh đôi mắt người đàn ông tên Jay ấy nóng bỏng nhưng dịu dàng khiến tôi đắm chìm ngập trong nó. Henry đập tay tôi:

“Nhìn gì mà chú ý dữ dằn vậy em?” lau nước miếng đi kìa.

Tôi không tự tin ngùng thu tầm đôi mắt lại, cười. “Trai đẹp nhưng mà anh không cho em nhìn à?”

Cả bàn thuộc cười phệ rồi nâng ly. Những người nói chuyện rôm rả, họ kể về đông đảo hành trình mà họ từng đi qua, đầy đủ con bạn nhiệt huyết mà người ta gặp. Tôi ngồi lắng nghe chuyên chú.

2 tiếng sáng bữa tiệc tan, Henry cũng ngà ngà say, phải nhờ Jay đưa tôi về. Đi được một đoạn, Jay hỏi tôi.

“Irene hy vọng cùng Jay ngắm rạng đông không? Anh không biết bình minh khu vực đây có khác với ánh rạng đông ở tp nơi anh sinh sống không”.

Giây phút ấy tôi ko biết bản thân bị gì, tựa như bị ánh mắt Jay thôi miên, tôi gật đầu.

“Nếu anh thích hợp thì đêm nay em đi thuộc anh”.

Tôi cùng Jay đi ra bến bãi biển. Nói chuyện một lúc, Jay đột nắm lấy tay tôi, tôi đơ mình lùi lại.

“Em tương đối lạnh, Jay gửi em về nhé”.

“Anh do dự đêm nay anh ngủ ở đâu đây. Vào vội vàng quá phải anh vẫn không đặt phòng”.

Tôi quan sát anh, lưỡng lự lấy đâu ra can đảm, tôi nói.

“Hay anh qua chỗ em ngủ nhé?”

Jay chú ý tôi, gật đầu.

“Em chỉ đường đi.”

Chiếc xe sản phẩm công nghệ lao vù vù trên phố, Jay kéo tay tôi vòng lên trước bao phủ lấy anh. Bên cạnh đó trời giá lạnh quá yêu cầu con bạn ta thèm tương đối ấm. Tôi siết chặt lấy anh, tựa nguồn vào vai anh, luyến tiếc hơi nóng từ anh.

Chiếc xe nghỉ chân trước cửa nhà, khoảng thời gian rất ngắn này tôi hơi ăn năn hận bởi vì đã rủ anh về cùng. Quay trở về nhìn anh, trong khi anh cũng say rồi, thiết yếu đuổi anh đi được nữa.

Tôi dắt anh lên phòng và rứa một bộ đồ quần áo ngủ kín đáo đáo. Anh từ phòng tắm bước ra, tắt đèn. Chuyện gì cho cũng đến. Tôi tiến công mất lần trước tiên quý giá của tín đồ con gái.

*

Sáng ngày sau tỉnh dậy, quan sát vệt tiết trên ga giường, Jay lag mình.

“Anh băn khoăn là em vẫn còn. Anh xin lỗi.”

“Xin lỗi gì vậy anh? Em tình nguyện mà”.

Jay yên lặng.

“Em không nên anh chịu trách nhiệm với em đâu. Coi như buổi tối hôm qua bọn họ say. Đều là người cứng cáp cả rồi. Anh không nhất thiết phải thấy tất cả lỗi”.

Tối hôm ấy, Jay trở về tp A, thiết bị duy độc nhất tôi có bây giờ là số điện thoại cảm ứng của Jay.

Ngày đầu tiên xa Jay, tôi như bạn mất hồn, chẳng suy nghĩ chuyện gì. Vào đầu tôi toàn hình láng của Jay. Ngày máy hai vẫn không chờ được lời nhắn từ Jay. Tôi đành hotline cho anh.

“Anh Jay nên không? Em là Irene đây”.

“Ừ anh đây. Gồm chuyện gì sao em?”.

Bỗng nhiên tôi nghẹn lại. Tôi gồm chuyện gì đề nghị gọi mang đến anh đây?

“À em chỉ muốn hỏi thăm anh thôi, anh vẫn ổn định chứ?”.

“Anh vẫn ổn”.

Xem thêm: Những Tai Nạn Thương Tâm Khi Biểu Diễn Ảo Thuật Không Cẩn Thận

Hai bên yên lặng một lúc. Jay đựng lời.

“Thật ra anh đang có người yêu rồi. Anh nói ra chính vì hy vọng em chớ quá mong đợi điều gì từ anh”.

Giây phút ấy, tôi những tưởng mình vẫn từ trên thiên đường rơi xuống. Tôi buông thõng smartphone xuống cùng gục đầu khóc nức nở. Tôi ước ao trách anh vì sao có người yêu rồi vẫn ngủ cùng với tôi. Rồi lại giật mình nhận biết “Chính tôi nói rằng không yêu cầu anh chịu trách nhiệm.”

Tôi soạn mẫu tin nhắn gửi anh.

*

“Anh chưa từng cho em hy vọng, anh cũng trước đó chưa từng hứa hứa điều gì với em, là em dại dột ngốc, từ bỏ lừa mình dối người. Chúc anh niềm hạnh phúc bên chị ấy. Anh cùng em hứa không ngày chạm chán lại.”

Anh hotline lại mang lại tôi.

“Không bên nhau thì bạn cũng có thể làm các bạn mà. Không nhất thiết phải cắt đứt hết tất cả như vậy.”

“Em đang giận dữ lắm. Em cần thời gian bình tĩnh lại”. Nói rồi tôi tắt năng lượng điện thoại.

Mấy ngày sau Henry biết chuyện đề xuất rủ tôi giải sầu. Henry trách tôi.

“Yêu anh thì không yêu, lại đi yêu fan ở rất xa như vậy. Bạn ta chung thủy hay không sao em biết được.”

“Em lưu giữ Jay quá, phải làm thế nào đây anh?”.

“Em bự rồi, cứ làm điều mình thích đi. Biết không nên thì xoay đầu và đừng ra đi quá”.

“Tình yêu thì ai biết trước được đâu anh. Coi như em học được một bài học kinh nghiệm đi. Không nhắc tới anh ấy nữa”.

Một tuần trôi qua so với tôi nhiều năm tựa một nuốm kỉ. Hình bóng Jay cứ lượn lờ vào đầu tôi. Jay gọi điện thoại thông minh cho tôi.

“Đợi mấy ngày nữa anh vào trong các số ấy với em nhé. Anh đang nói ví dụ mọi chuyện.”

“Nói gì nữa anh? Em không thích làm bạn phá hoại niềm hạnh phúc của bạn khác”.

“Đợi anh vào em nhé”. Nói rồi anh húi điện thoại.

Mẹ tôi thường xuyên dặn “Đừng yêu người có vợ nhỏ nhé. Đừng có tác dụng một tín đồ phá vỡ hạnh phúc của người khác. Nhỏ cũng khổ, nhưng con còn khiến người khác đau khổ hơn con.” nhưng mà mẹ chưa từng dạy tôi nếu đã yêu người ấy rồi thì nên làm sao?

Anh vào đến, tôi ra bến xe cộ đón anh. Nhận thấy anh nỗi lưu giữ nhung trong tôi new vơi giảm dần. Cửa hàng chúng tôi ngồi nói chuyện, như kiểu thiếu nữ kia chưa từng tồn tại. Anh là anh cùng tôi vẫn luôn là tôi, xinh tươi như ngày đầu bọn chúng tôi gặp gỡ nhau.

Ngày đầu tiên gặp anh, tôi đã chìm đắm trong ánh nhìn anh. Ánh đôi mắt ấy trong trẻo và cuốn hút. Sự thân thiện chu đáo mỗi khi ở bên anh, càng làm tôi thèm mong muốn gìn duy trì thứ tình cảm này. Anh cưng chiều tôi như một chị em công chúa. Anh khiến cho tôi thay đổi một tín đồ mà trước giờ tôi luôn căm ghét.

Tôi hỏi anh “Nếu em mong muốn anh chia tay với chị ấy thì anh sẽ chia tay chứ?”

Anh hững hờ đáp.

“Anh biết em chưa phải là fan như vậy?”

Tôi bật cười.

“Em đó là người như vậy.”

Anh ôm tôi ngã xuống giường, rồi công ty chúng tôi lại ngủ thuộc nhau. Tôi từ nhủ.

“Chỉ một đợt này thôi, không nên một lần này nữa thôi.”

*

Lúc tỉnh giấc dậy, nhận thấy anh mặt cạnh, điều đầu tiên tôi cảm xúc là hạnh phúc. Xúc cảm hạnh phúc này trường đoản cú lâu đã không còn hiện hữu trong trái tim trí của tôi. Giơ tay chạm vào trán, len tay vào từng gai tóc anh, vuốt ve hàng lông mày đã cau nhẹ. Kìm lòng không được, tôi khẽ hôn dịu lên môi anh. Anh tỉnh giấc dậy.

“Em từng có trong kế hoạch của cuộc sống anh không?”.

“Anh yêu mến em, cơ mà mà anh sẽ không còn chia tay cô ấy đâu. Anh yêu thương cô ấy”.

“Anh quán triệt em một chút mong muốn nào sao?”.

“Anh không làm những gì được mang đến em, buộc phải em không nên hy vọng”.

“Em ngần ngừ nên nói anh tệ tuyệt là quá tốt đây. Thật sự anh quá tốt với chị ấy, và quá tệ cùng với em”.

Tôi khóc, đôi chân trần cách xuống giường. Kìm nén tất cả tủi nhục lại và mặc quần áo.

“Em đồng ý làm người thứ ba, em gật đầu đồng ý không đề nghị danh phận trong cuộc tình này, em sẽ không còn phá anh đâu. Lúc anh buồn hoàn toàn có thể tìm em, em luôn luôn ở đây”.

“Sao em dở hơi quá vậy?”.

Nói rồi anh ôm chặt mang tôi, nước mắt tôi ngấm đẫm khoảng tầm áo trước vùng ngực anh.

Hôm sau anh trở về tp A. Thời điểm tiễn anh ra xe, anh đi thẳng liền mạch một mạch không hề quay đầu lại. Tôi chợt nhận ra tình yêu của mình thật nhát mọn biết bao nhiêu.

Một mon sau, anh nói cùng với tôi rằng anh chuẩn bị kết hôn. Giây phút ấy khung trời của tôi sụp đổ. Anh thành hôn là chuyện nhanh chóng muộn, anh ko yêu tôi là thật, tôi là bạn thứ tía là thật, với anh sắp tới kết hôn cùng tín đồ anh yêu thương cũng là việc thật.

Nuốt nước mắt vào trong, giấc mộng nào rồi cũng bắt buộc tỉnh.

Tay cầm bút run run, tôi sở hữu hết toàn bộ tình yêu thuộc nỗi nhớ nhờ cất hộ vào trong bức thư ấy.

*

“Gửi Jay - tín đồ em thương,

Em có cảm hứng anh chưa từng tồn tại, anh cho như một giấc mơ. Trước lúc nhận được tấm giấy mời ấy em vẫn mong muốn rằng chuyện anh có tình nhân không phải là việc thật. Chính vì em đo đắn chị ấy là ai, đề nghị em không cảm giác được sự tồn tại của chị ấy ấy. Chị ấy từng tìm đến em.

Em tưởng tượng rằng em có khả năng sẽ bị đánh một trận tơi tả, nhưng mà chị ấy chỉ yên tâm nói rằng anh là của chị ấy. Dịp ấy, em cảm xúc mình như một con thú bông bị bỏ bỏ. Em không biết anh là gì của em nữa.

Khi yêu anh, em có niềm hạnh phúc và cũng có lúc khổ đau. Nỗi nhức dù đậm sâu mang đến mấy cũng trở thành phai. Một ngày nào kia em đã hạnh phúc. Chúc anh hạnh phúc bên tín đồ anh thương.

Tạm biệt anh - ái tình đầu,

Irene”.

Đem toàn bộ những kỉ niệm thuộc anh cất vào ngăn tủ nhỏ dại phía đầu giường. Tôi không khóc nữa. Vày khóc rồi cũng không có ai bên cạnh, khóc rồi cũng với anh quay lại được. Tất cả sự vơi dàng, điều tỉ mỷ của anh là giành riêng cho một người khác, bạn đó là tín đồ anh yêu. Tôi quay lại với cuộc sống không gồm anh, tất cả trở lại như cơ hội anh chưa từng xuất hiện. Anh là ông chồng của cô ấy, còn tôi vẫn luôn là tôi, khỏe khoắn hơn sau số đông lần tổn thương.

Bạn thân mến! Đã là bạn thứ tía là các bạn phải thầm yên ổn đứng vùng phía đằng sau một người lũ ông cùng họ cũng không nhất thiết phải có nhiệm vụ gì với chúng ta cả. Một khi buộc phải lựa chọn giữa mái ấm gia đình và người thứ ba, bạn bị bỏ lại chắc chắn là người thứ ba, bạn mà vốn không có cũng không sao mà thêm vào lại cho nên thừa thãi. Tiếp theo mời các bạn lắng nghe truyện ngắn:

Là fan thứ ba, tôi đề xuất trách anh tốt trách bạn dạng thân mình (Tuyệt Diễm)

Ánh nắng xuyên thẳng qua khung cửa sổ, ngày bắt đầu lại bắt đầu. Nhấc tay tắt chiếc đồng hồ báo thức, thay quần áo rồi treo vội chiếc túi xách đi thoát ra khỏi cửa. Tôi dấn được thông báo là ngày hôm nay có điều tín đồ trên tổng cỗ xuống kiểm tra quản lý và vận hành của công ty.

Đến công ty, phần đông đồng nhiệp nàng đang bàn tán về chàng trai giám đốc đó. Họ rỉ tai nhau: Anh ta là nam nhi của chủ tịch tập đoàn A – công ty mẹ của bạn chúng ta, nghe nói gần cha mươi rồi mà lại anh chưa xuất hiện gia đình, du học tập trở về 2 năm đã vượt mặt anh cả nhằm ngồi lên dòng ghế giám đốc, là 1 người tài hoa và cũng đào hoa ko kém, tránh tiếp cận anh ta. Vô số lời bàn tán về anh, nhưng tôi bỏ bên cạnh tai toàn bộ và tập trung xong xong việc.

Đến giờ nghỉ ngơi trưa, tôi cùng cô đồng nghiệp xuống cửa hàng cà phê dưới công ty. Cô ấy đập vai tôi: “Chị ơi, giám đốc Tiêu mang lại kìa, anh ấy thật phái nam tính”. Anh cách vào, ánh nắng chiếu lên mái đầu nâu của anh, anh mặc cái áo sơ mi màu xanh lá cây lục, tất cả như bức tranh về quý ông hoàng tử mà lại tôi thường chạm mặt trong giấc mơ. Tôi quá nhận, tôi đã bị rung động anh từ tầm nhìn đầu tiên. Tín đồ ta thường nói đàn ông ba mươi là miếng mồi ngon nhưng tất cả đàn bà đều mong muốn giành lấy.

Tình cảm của tớ cứ khủng dần cơ hội nào không hay, có lẽ anh cũng cảm giác được qua ánh mắt khi tôi quan sát anh. Một ngày cơ tôi nhận ra một đóa hoa hồng, phía bên trong có tấm thiệp: “Tan ca anh đợi em ở bãi đỗ xe”. Tích tắc, tích tắc, mang đến giờ rã làm, tôi chạy vội cho hầm gởi xe, thấy bóng hình anh ngơi nghỉ đó. Anh bảo: “Nếu yêu thích anh thì lên xe cộ anh chuyển em đi ăn”. Vậy là tôi cùng với anh mặt nhau. Cũng tương tự bao hai bạn khác, công ty chúng tôi thường tán tỉnh và hẹn hò vào ngày cuối tuần, hoặc cùng vắt tay quốc bộ khi cánh hoa anh đào rơi, anh rỉ tai vào tai tôi hồ hết lời ngọt ngào, giọng anh trầm ấm, cứ thế lấn sân vào trái tim tôi.

*

Một ngày kia, anh nói anh đề nghị đi công tác một tuần, dặn tôi ăn uống uống, nghỉ ngơi đầy đủ, thời điểm anh không ở đây phải chăm sóc bản thân bản thân thật tốt. Từng ngày tôi vẫn đi làm, vẫn tụ tập chúng ta bè, cuối ngày luôn luôn gửi cho anh tin nhắn nhưng không nhận được lời hồi đáp. Ngày vật dụng năm xa anh, tôi gọi điện thoại cảm ứng cho anh nhưng gồm một đứa trẻ bắt máy, đứa bé nhỏ bảo tía cháu vẫn nấu ăn kèm mẹ. Tôi đơ mình cúp điện thoại, chắc chắn rằng ai đó cầm điện thoại cảm ứng của anh rồi. Nỗi lo ngại bất an trong tôi đang phệ dần.

Sáng hôm sau tôi hẹn chúng ta cùng quốc bộ phố, tôi tự dưng nhìn thấy bóng sườn lưng quen thuộc. Anh cùng một người thanh nữ lạ phương diện ở trong siêu thị giày dép. Anh mỉm cười cợt quỳ xuống đeo giày cho cô ấy, ở bên cạnh họ là 1 trong những đứa trẻ em năm tuổi. Tôi nghe thấy âm thanh vỡ vụn trong lòng mình. Thứ cảm tình tôi rứa vun vạch bao bấy lâu lại là cảm tình vay mượn của bạn khác.

Trở về nhà, tôi đóng sầm chiếc cửa lại, gục phương diện khóc. Tuổi thơ của tớ không mấy vui vẻ, trong lòng trí tôi chỉ giữ gìn hình ảnh duy tuyệt nhất về fan cha. Ngày ấy, phụ thân xách vali, chị em cố níu giữ phụ thân lại nhưng lại ông hất tay bà ra với nói: “Tôi quan yếu chịu được cuộc sống đời thường như vắt này”. Rồi ông bước tới xe của một người thiếu phụ khác. Bà bầu ôm chặt tôi vào lòng mặc nước mắt tuôn rơi.

Tôi thơ ngây hỏi mẹ là bao gồm phải cha đi có tác dụng xa không. Bà mẹ nghẹn ngào gật đầu. Trường đoản cú đó, ở kề bên tôi không còn hình ảnh của cha nữa, chỉ với người bà bầu tần tảo với láng lưng tí hon gò. Lớn hơn một chút tôi bắt đầu hiểu, phụ thân bỏ rơi hai bà bầu con tôi nhằm theo đuổi cuộc sống thường ngày giàu thanh lịch hơn. Bây giờ đây bên cạnh cha vẫn có mái ấm gia đình mới, còn bà mẹ chỉ bao gồm mình tôi. Dòng từ “người trang bị ba” tôi thề cả đời này cả đời này tôi cũng không muốn nhận.

Gọi smartphone cho anh, sau tía hồi chuông anh nhấc máy. Không ngóng anh nói tôi đang vội nói trước: “Em biết anh ko đi công tác, qua chạm mặt em đi”.

*

Một giờ đồng hồ sau bên phía ngoài có giờ đồng hồ mở cửa. Anh thay giầy bước vào nhà, giơ tay bật đèn. Ánh mắt anh thảng thốt ngừng trên bạn tôi, anh lặng lặng. Tôi mở lời trước: “Em biết hết toàn bộ rồi, nếu không nhìn thấy thì anh định che em mang lại bao giờ, cả đời sao?”. Anh khóc, anh nói anh xin lỗi. Vk và đàn ông anh sống bên nước ngoài nên mọi fan đều ko biết.

Chưa khi nào tôi cảm thấy trở ngại như bây giờ: “Anh quay trở lại đi, đàn bà hoàn toàn có thể tha đồ vật lần đầu dẫu vậy ai dám bảo đảm an toàn họ sẽ cam chịu lần trang bị hai. Nhân lúc vợ anh còn yêu, còn yêu thương thì đừng phạm sai lầm nữa. Em còn cả quãng mặt đường dài buộc phải đi, không muốn vì anh cơ mà dang dở. Họ buộc phải anh hơn em”.

Tôi phải trách anh giỏi trách phiên bản thân mình. Trách anh tàn nhẫn, gieo rắc niềm tin và hy vọng cho tôi, rồi quay lưng như không có gì. Xuất xắc trách tôi yêu thương lầm, trao tình yêu không nên chỗ. Không. Ai đúng ai sai chắc rằng không còn đặc trưng nữa. Anh trở lại làm fan chồng, người cha tốt. Tôi quay trở về với cuồng cù công việc. Tất cả trở về quy trình vốn tất cả của nó.

Gặp lại anh vào một chiều đông, tuyết rơi đậy trắng thai trời. Ngồi trong quán cà phê mà trước khi mới yêu tôi cùng anh hay đến. Sau một hồi trầm lặng anh hỏi tôi sống gồm ổn không? Tôi mỉm cười trả lời rằng vẩn ổn. Lắng nghe tiếng chuông thánh địa từ xa vọng lại, mắt hốt nhiên nhòe đi. Tôi từng tưởng tượng ra cảnh cùng anh tiến vào lễ đường, sinh con, cùng anh tay đan tay dạo bước phố, hoặc ngồi bên nhau bên ly cafe nóng, thưởng thức bộ phim truyện kinh dị mới ra rạp.

*

Thời gian thiệt tàn nhẫn, nó khiến tôi quên đi những chuyện trong thừa khứ, từng chuyện từng chuyện thông liền nhau khiến bạn dạng thân trưởng thành và cứng cáp từ dịp nào ko hay. Anh vực dậy chào giã từ tôi, trao mang đến anh mẫu ôm cuối cùng, cũng chính là giải thoát cho chính phiên bản thân mình. Anh con quay lưng, có một giọt nước nóng giãy rơi bên trên má, ly cà phê đã nguội. Tình thương của tôi, bắt đầu thì đẹp nhất mà xong xuôi thì đau. Anh siêu đẹp, và cũng rất đau.

Đời người, nếu nếm đủ đắng, cay, ngọt, bùi rồi từ bỏ khắc vẫn trưởng thành. Chắc rằng một ngày nào đó tôi sẽ tìm được người thích phù hợp với mình. Liệu tôi rất có thể buông bỏ hết các chuyện ngơi nghỉ quá khứ để bên cạnh người ấy. Chân thành cùng nhau cho hết kiếp người.

Bạn vừa lắng tai Blog Radio được gửi thể từ hầu hết truyện ngắn của tác giả Tuyệt Diễm. Bạn bè mến! họ đều cực hiếm lắm cần đừng bao giờ hạ thấp bạn dạng thân với phần lớn người không hề trân trọng mình. Thứ các bạn nhận được, đến sau cùng chỉ toàn là tổn tổn thương, đau đớn mà thôi. Tín đồ thứ ba, dù là đáng yêu thương hay đáng trách thì cũng chính là sai. Khi biết sai mà vẫn gạn lọc làm bạn thứ ba, bạn không chỉ có có lỗi với người khác mà còn tồn tại lỗi cùng với chính bạn dạng thân mình. Bạn có lưu ý đến thế như thế nào về chủ đề của Blog tuần này? Hãy nhằm lại bình luận cảm nhận của chúng ta nhé!